Từ Đông Thương Thiên đến Bắc Huyền Thiên, mọi người coi như là đi một vòng quanh đồi núi nhỏ, Trùng Trùng mới phát hiện đồi núi nhỏ này không đứng độc lập, mà là dựa vào một ngọn núi lớn, nhưng hai ngọn núi này đượcliên kết bằng một triền núi mỏng manh, hai bên sắc như dao gọt. Bởi vìthế núi cao chót vót, lại nghiêng vô cùng lợi hại, nàng ở dưới bậc thang nhìn không rõ tình trạng ở phía trên. Nhưng đi xong một chuyến cùng mọi người, nàng mới biết từ Nam Viêm Thiên đến Tây Nguyên Thiên là phải điqua con đường dưới triền núi ấy, đoán chừng nếu như muốn đi từ điện TátTinh đến ngọn núi lớn ở phía sau, cũng phải đi qua triền núi chật hẹpđó, đây chính là điểm vô cùng hiểm trở. Điều làm Trùng Trùng không rõ chính là vì sao không chịu ngoan ngoãn đi bậc thang, lại một mực muốn đi một vòng núi, chắc chắn không phải là vì mang nàng đi thăm thú rồi, nói không chừng là có trận pháp gì đó, không đi như vậy thì không được.
Nàng rất mừng vì mình không cần leo bậc thang cũng đến được Quân Thiên, cảm nhận khí thế tôn quý uy nghiêm trước mặt. Nhưng nàng không trựctiếp vào điện Tát Tinh, mà là bị nâng đến một dãy các tiểu viện tinh xảo phía sau đại điện, phía đối diện cũng là một dãy các tiểu viện khác,hai tiểu viện một trái một phải rất giống như đang canh gác triền núikia vậy, làm Trùng Trùng nhớ tới phòng thường trực ở công ty.
Triền núi kia còn chật hẹp hơn tưởng tượng của nàng, chỉ chứa được haingười sánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-tien-cung-co-giang-ho/1575109/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.