Trời mới tờ mờ sáng thì Tiêu Thanh Ngọc và Đỗ Quân Quân đã bị đánh thức bởi một âm thanh chấn động ở bên ngoài. Âm thanh đó là một tiếng nổ lớn khiến cả lòng núi rung động. Tiêu Thanh Ngọc vội chạy ra ngoài xem có việc gì còn Đỗ Quân Quấn thì hối hả mặc lại y phục. Suốt cả đêm mỹ nhân đã lõa thể nằm ngũ trong lòng tình quân. 
Khi Đỗ Quân Quân chạy ra thì thấy Tiêu Thanh Ngọc đang đứng lặng bên ngoài để nghe ngóng. Hình như đã có chuyện gì rât trọng đại xãy ra sau tiếng nỗ vừa rồi. 
Tiêu Thanh Ngọc thấy mặt Đỗ Quân Quân liền hỏi: 
- Tỹ tỹ nghĩ xem tiếng động vừa rồi là gì ? Có phải nó được phát ra ở ngay sơn cốc không ? 
Đỗ Quân Quân vội ngưng thần suy nghĩ. Nàng nhận thấy tình hình gần đây có rất nhiều sự biến động. Chưa biết chừng địch nhân đang tấn công sơn cốc cũng nên. 
Đỗ Quân Quân không khỏi lo lắng khi tình huống trên xãy ra. Nàng nói lớn: 
- Nguy rồi ! Địch nhân có thể dùng thuốc nổ để mở đường vào sơn cốc. Chúng ta phải ra ngay ngoài kia. 
Hai người hối hả chạy vội ra phía ngoài. Khi ra đến nơi thì những âm thanh chát chúa cũa vũ khí chạm nhau đã một lần nữa khẳng định suy đóan cũa họ. 
Một bóng người xuất hiện ngay lối mòn vào lòng núi khiến cả hai hết sức ngạc nhiên. Tiêu Thanh Ngọc nhận ra đầu tiên vội gọi lớn: 
- A Tú cô nương ! Cô đi đâu vậy ? 
A Tú thấy hai người ở đây thì hết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-thuong-vo-dich/179625/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.