- Tốt rồi, ta không còn gì để nói, hiện tại theo ý ngươi! Quá quan!
Giọng nói từ hư ảnh Hạo vừa dứt, cũng là lúc lão ta biến mất, đột nhiên xung quanh Tiểu Thần, từng tràng âm thanh ù ù bất chợt nổi lên, sương mù đua nhau cuồn cuộn tụ về một chỗ, sau đó co rút lại thành một điểm sáng, tức khắc biến mất không còn chút dấu vết.
Sự tình xảy ra quá nhanh, đợi tới khi Tiểu Thần kịp thời định thần thì phía sau hắn, hàng loạt những tiếng động như thể có người đang mộng du nói mớ.
Vội vàng xoay lại, dưới ánh mắt của Tiểu Thần, lúc này, mười tám người khác biểu hiện ra đủ mọi loại trạng thái, có ngồi xếp bằng, có ngã ra nằm dài trên mặt đất, lại có người nhắm mắt đi tới đi lui, miệng mồm đang cười cười nói nói dường như đang rất vui vẻ.
Triệu Thanh ngồi co rúm ở một góc, hai hàng nước mắt đầm đìa ướt hết ngực áo, nét mặt ẩn hiện nỗi sợ hãi khôn cùng.
Yến Nhất Phi như một đứa bé, liên tục chạy nhảy xung quanh một điểm cố định, đôi lúc cười rộ lên chẳng khác gì chuyện được trưởng bối cho quà.
Thoáng nhìn tới tình huống của tất cả, Tiểu Thần thở dài lẩm bẩm trong miệng.
- Rốt cuộc vẫn là huyễn thuật? Hay chỉ có ta thực sự quay về quá khứ? Hoặc là... Có lẽ ta cần phải trở lại Khứ Trần Đảo tìm lục thúc để xác minh!
Thủy chung mọi sự việc vừa trải qua khiến bản thân Tiểu Thần không cách nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-thoai/3252213/chuong-106.html