Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 ChÆ°Æ¡ng 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80
Chương sau
Hàn Lâm đứng dậy. Hơi thở dần dần bình ổn. Trong lúc đó hắn đã biết nên làm gì đối phó. Vụt.... Vụt.... Hàn Lâm múa vài đường quyền vừa chậm vừa nhanh. Ảo diệu vô cùng. Bọn Hạch Tâm đệ tử hoa cả mắt. - Công pháp gì thế.... - Ko rõ.... Phù.... Hai mắt hắn mở ra rất thanh thản. - Xong chưa.... chuẩn bị chết đi.... Vụt.... Keng..... Nhanh như thểm điện đường kiếm Lôi Chấn Siêu cắt người Hàn Lâm. " Ko thể nào.... " Lôi Chấn Siêu kinh ngạc. Kiếm pháp siêu nhiên của hắn đã bị triệt tiêu.... Hàn Lâm hóa giải ko một vết thướng. - Rốt cuộc.... mi là quái nhân nào.... - Ta chỉ là người bình thường.... " Tên này là Cao Thủ..... nếu tiếp tục đánh.... danh tiếng Thiên Kiếm Tất Sát sẽ mất... kệ môn phái.... ta ko xen vào.... " Vù...... !!!!!!! - Sư huynh.... đi đâu thế.... - Hừm hắn bỏ chúng ta rồi..... - Vậy tính sao.... Cả đám bối rối.... đánh ko đc... chạy ko xong.... - Chúng ta rút đi.... - Đúng.... còn mạng còn tất cả.... Vù.... Vù.... Tất cả đều bỏ đi. Đệ tử cấp thấp bị tiêu diệt dần. Gần hết ngày cuộc chiến vẫn chưa kết thúc. Dư chấn cuộc chiến Các Lão làm xung quanh ngập tràn Thuộc Tính. Các đệ tử liên tục né ra. Kẻ xui phải chết. Lão Chưởng Môn cùng các Trưởng Lão đã đánh bại hơn một nữa Lão Quái Vật Thất Hải. Nhưng sức lực tiêu hao quá nữa sợ ko cầm cự lâu. Hai bên tản ra nghỉ vài hơi. Vụt.... Pặc.... Pặc.... Pặc.... !!!!!!! - Các vị dùng sẽ rõ.... Hàn Lâm ném đan cho các lão. Phành.. Phành...... Như mơ. Sự mỏi mệt biếng mất. Linh Lực đều đặn bổ sung. !!!!! - Đan gì thế..... Đan Lão run run hỏi. - Huyết Thần Đan..... Hàn Lâm cười khẩy..... - Ta khuyên các ngươi mau rút đi.... các ngươi ko phải đối thủ đâu.... Lão Chưởng Môn khỏe lại tự tin hô. - Khốn kiếp thật.... rõ ràng là đèn dầu sắp tắt.... giờ lại khỏe như râm..... cái gì đây..... - Bên ta chết bao nhiêu.... - Ko ai.... Cao Tầng còn đủ.... chỉ sức kiệt rồi.... Thất Hải bàn bạc nhau. Hoàng Kim Sĩ trầm ngâm. - Rút.... Tiên Môn Tông.... chúng ta ko lấy đc rồi.... - Rút đi thế này sau.... Lôi Ưng Lão tức quát. - Mi nhìn xung quanh đi.... Hoàng Kim Sĩ nói xong. Lôi Ưng nhìn xung quanh xác chất chồng. Huyết Nhục đỏ cả Sông. - Đừng quên.... Hắc Ma Tộc còn nhòm ngó Thất Hải.... Hoàng Kim Sĩ phân tích một hồi..... RÚT..... Vụt.... Vụt...... Nhanh như thoắc toàn bộ rút đi nhanh chống. Để lại Tàn Cuộc và hàng ngàn thi thể bên dưới.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 ChÆ°Æ¡ng 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80
Chương sau