................
Dương Khiết trở về. Ko muốn tạo lập Hoàng Triều gì nữa. Giao lại cho Lão Chưởng Môn. Lấy giáo lý giúp đời. Như vậy đỡ hơn một Hoàng Triều mục nát dần.
Rồi đến một đỉnh núi.
Ngồi Thiền suy ngẫm Thần Tự. Chưa bao giờ hắn tập trung hiểu hết các Thần Tự. Sự nghiên cứu từng Âm Từng Chữ dần mới hiểu đc. Nó là Tổng Thể Quy Luật Tự của 4 Cực thời không. Bây giờ Dương Khiết đã hiểu. Thời Không là một khối cầu bao bọc bên trong là Vũ Trụ bốn cực. Những hiểu biết đã vượt trên thần. Lúc này Thân Thể Tỏa ra bạch quang ngày càng lớn nhìn từ xa như một vì tinh tú.
Ánh Sáng đó ngày càng sáng.
Bên trong Vô Cực Thần Tự ngày một nhiều chữ hơn dần dần che lắp các khoảng trống.
Bùm...
Oong...
Một bảng tỏa ra Thần Khí đỉnh cao Quy Luật tất cả.
Thân Thể Thần Khí bóc ra. Ánh sáng thu lại. Hào Quang đủ sắc. Chính thức trên cả Thần Cảnh.
Sáng Thế Cảnh.
Dương Khiết đã đi quá xa. Vượt qua cả bản tôn của mình.
Lúc này bản tôn rung động.
Phụp....
Bản Tôn và 2 người vợ nhìn Dương Khiết.
@$##$&&//#^#@//$.....
Oong...
Tất cả Thần Tự truyền vào Bản Tôn thôn phệ.
Dần dần Hào Quang tỏa ra. Hai ngươi gật đầu. Bản Tôn dẫn 2 nàng đi ngao du và nhận một nhiệm vụ sau này.
MA VIÊN ĐẠI THÁNH.
Dương Khiết đi khỏi Thời Không này.
Òe....
Một thông đạo màu trắng trong suốt. Nhìn vào là một thế giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-thoai-tai-sinh/2122185/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.