Thượng Hải, Trung Quốc
Bất Hoặc đi theo Ngũ Hành Kỳ Lân trở lại Kỳ Lân Cư, liền vội vàng lập thêm phòng thí nghiệm chế huyết thanh kháng thể Thủy Kỳ Lân Hành Quán, bốn người khác của Ngũ Hành Kỳ Lân khác giờ mới hiểu được, hóa ra Đằng Tế sớm đã tỉnh lại rồi.
“Tên tiểu tử kia rõ ràng tỉnh rồi, vì sao còn muốn giả vờ như muốn đẩy tôi vào chỗ chết?” Vũ Tuyệt Luân thật sự không thể chấp nhận sự thực, Đằng Tế căn bản là đang đùa giỡn người ta mà!
“Đúng đó! Hại tôi nóng tính đến độ đau dạ dàu.” Phương Khoát cũng không khỏi thầm oán.
“Tôi nghĩ, toàn bộ sự việc này chỉ có cô ấy rõ nhất.” Lâm Thiên Túng nói xong dời ánh mắt về phía Bất Hoặc đang chuyên chú nghiên cứu trong phòng thí nghiệm.
Nói đến người phụ nữ này, Vũ Tuyệt Luân không khỏi chau mày rậm.
Cô ta ngược ngạo cứ như thế mà đi vào địa bàn của Tường Hòa Hội Quán, không chút khách khí sử dụng dụng cụ máy móc của “bọn họ”, sai bảo nhân viên của “bọn họ”, giống hệt như là người một nhà với “bọn họ”……
Cô ta cho rằng cô ta là ai? Cứ cho là cô ta giúp bọn họ chạy ra “Thần Thoại”, nhưng chung quy vẫn là kẻ địch của Tường Hòa Hội Quán, làm sao mọi người tất cả đều mù mắt rồi, chẳng những không trói cô ta lại, còn cho cô ta tự do đi lại ở Kỳ Lân Cư!
Giang Tuân cũng hồ đồ, chẳng lẽ anh ta không nhìn ra người phụ nữ này rất nguy hiểm sao?
Thông minh, bình tĩnh, tâm tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-thoai-ma-vuong/134937/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.