Vẻ mặt Bất Hoặc trầm giận đi tới phòng Đằng Tế, gõ cửa phòng một tiếng.
“Vào đi.” Bên trong vang lên giọng nói trầm thấp lười biếng của Đằng Tế.
Cô đẩy cửa mà vào, nhìn thấy cái giường hỗn loạn của Đằng Tế, mà nửa thân trên hắn trần trụi nghiêng người nằm trên giường, khuôn mặt nhỏ của cô trong nháy mắt đóng băng.
Không cần đoán, cũng biết vừa rồi hắn cùng Bất Loạn làm gì ở trong phòng.
Thiên Thần còn lo cho thân thể hắn, muốn cô qua giúp hắn kiểm tra một chút, xem ra là không cần lo lắng nữa rồi, còn có thể làm bừa cùng phụ nữ, thể hiện thân mình xương cốt thật sự cường tráng , căn bản không cần cô quan tâm vớ vẩn……
Một cơn tức giận cuồn cuộn trong ngực, cô thiếu chút nữa xoay người bước đi, chẳng qua cứ như vậy thì chẳng khác nào thẳng thắn thừa nhận tình cảm của cô với với hắn ta, cô cũng không muốn cho tên Ma Vương có thể xác của Đằng Tế này nhìn thấu tâm tình của cô.
“Anh có chỗ nào không thoải mái không?” Cô nhịn tức, lạnh lùng hỏi.
“Toàn thân.” Mái tóc dài của Đằng Tế tùy tiện buông lơi, vẻ mặt lười biếng nhìn cô.
“Vậy anh chỉ là ‘quá mệt mỏi’, ngủ một giấc sẽ ổn thôi, tôi không quấy rầy nữa.” Cô không muốn ở lại căn phòng còn sót lại hương nước hoa gay mũi trên người Bất Loạn một giây nào nữa.
“Em đang tức giận sao?” Hắn đột nhiên nói.
“Không có.” Cô xoay người đi về hướng cửa.
“Em rõ ràng đang tức giận……” Hắn cười khẽ.
Tiếng cười quen thuộc kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-thoai-ma-vuong/134935/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.