Ngắt điện thoại, Khương Mạt nói với nhân viên cửa hàng: “-0.50 độ.”
Nhân viên cười khan một tiếng: “Nếu như chỉ dùng để xem máy tính, -0,50 độ có thể không cần dùng đến mắt kính cận thị, mắt kính bình thường là được.”
Khương Mạt: “Vậy thì lấy mắt kính bình thường đi.”
Những cặp kính kia của Thẩm Vân thật sự không dày, còn nhớ ngày thứ hai cô tỉnh lại, lúc Thẩm Vân đưa cô về có nói địa chỉ công ty, cô muốn cho anh một bất ngờ, trực tiếp bắt taxi đến công ty anh.
Đợi cô xuống xe liền trợn tròn mắt.
Tòa trụ sở của S&M?!
Kiến trúc trước mắt to cao sừng sững, cực kì có cảm giác khoa học kĩ thuật, vô cùng hoa lệ, dáng vẻ vừa nhìn liền biết đáng giá rất nhiều tiền.
Nhưng…..Thẩm Vân đi làm ở đây sao?
Vậy mà anh lại là nhân viên của S&M?
Nghĩ đến cô tặng anh xe của S&M, Khương Mạt đột nhiên có chút xấu hổ.
Đến chồng mình làm gì cô thật sự cũng không hiểu rõ.
Lúc cô đứng thất thần bên đường, không hề hay biết bản thân chói mắt như thế nào.
Hiện tại trời đã chuyển nóng, cô thích vận động nhưng lại sợ nóng, bên trên thì mặc áo hai dây, bên dưới thì mặc quần đùi, đội một chiếc mũ che nắng vành rộng, nhìn lướt qua, làn da của cô trắng gần như phát sáng.
Hiệu quả luyện tập của cô vô cùng rõ rệt, đường cong trên người hoàn mỹ đến cực điểm, khiến người qua người nhìn rồi lại nhìn.
Mấy người Thẩm Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-the-toi-bi-xuyen-qua/2965249/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.