Đạo diễn của họ Vương, dáng vẻ như hơn bốn mươi tuổi, trên tay lúc nào cũng cầm một chiếc cốc giữ nhiệt, bên trong ngâm cẩu kỷ*, giống như Lưu Phương, là người sống phóng khoáng.ắc>
Khương Mạt từng nghe Hoa Minh nói, đạo diễn Vương là tay lão luyện trong thể loại phim kháng chiến thời dân quốc, bình thường là tác phẩm của ông thì nhất định thuộc loại xuất sắc.
Khương Mạt nghe xong thì áp lực càng lớn.
Cho dù từng được Lưu Phương và Thượng Minh Trạch chỉ dạy, trong giới diễn viên cô cũng chỉ là gà mờ chập chững chưa được nửa bình kiến thức.
Trước khi Khương Mạt vào đoàn điên cuồng gặm kịch bản, người vô cùng ghét học thuộc lòng như cô cũng có thể thuộc làu làu lời thoại.
Kỹ thuật diễn xuất vốn dĩ đã không ổn, nếu như lại sai cả ở phần lời thoại, vậy thì cô quá có lỗi với bạn bè rồi.
Khương Mạt yêu thể diện, tuyệt đối không thể làm cục phân chuột!
Mất mặt.
Kết quả đến đoàn làm phim, đạo diễn Vương cười khà khà gọi cô đến, nói: “Tôi là sư huynh của Lưu Phương.”
Khương Vạt: “....Vâng.”
Tại sao đột nhiên lại nói với cô chuyện này?
Đạo diễn Vương: “Không lâu trước đây tiểu Lưu đặc biệt đến tìm tôi một chuyến, nói lúc cô quay phim cần một chút kích thích từ bên ngoài.”
Khương Mạt: “.......!”
Đột nhiên cô có dự cảm không lành.
Nụ cười mỉm thân thiện trên mặt đạo diễn Vương cũng biến thành điệu cười hồ ly giảo hoạt trên gương mặt hắc ám,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-the-toi-bi-xuyen-qua/2965186/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.