Vốn dĩ Khương Mạt còn đang rối rắm, vừa nghe anh cự tuyệt vội vàng nói: “Vậy được, đợi anh về thì nói cho anh biết.”
Thẩm Vân không trả lời.
Khương Mạt vặn vẹo nửa ngày, lại gửi tin nhắn hỏi anh: “Vậy em có thể đi thăm anh được không?”
Cô muốn đi thăm anh, mặc dù hôm đó nhìn thoáng qua cảm thấy anh không tệ, nhưng vẫn muốn tận mắt nhìn thấy anh.
Chỉ là anh vẫn luôn không đồng ý, căn bản cô không vào được.
Khương Mạt đợi khoảng nửa tiếng, tin nhắn này quả nhiên như đá chìm dưới biển, không có chút phản ứng nào.
Cô thở dài một hơi, tắt máy tính.
Ngày hôm sau, cô rút thời gian ăn cơm trưa gọi điện cho Tôn Khởi Miên.
Thẩm Vân rời xa lâu như vậy, không để ý đến cô cũng không cho cô đi thăm nom, Khương Mạt vẫn luôn không dám làm phiền Tôn Khởi Miên.
Tôn Khởi Miên thật sự rất bận, loạn cào cào, giống như đang họp, điện thoại kết nối, giọng bà dịu dàng: “Mạt Mạt, sao vậy?”
Khương Mạt sợ làm lỡ việc của bà, không dám nói vòng vo, trực tiếp nói: “Mẹ, con muốn đi thăm Thẩm Vân nhưng anh ấy vẫn luôn không đồng ý….”
Đầu bên kia có người gọi “Bộ trưởng.”, Tôn Khởi Miên che điện thoại nói câu gì đó, mới nói: “....Mẹ biết rồi, đợi chút nữa mẹ gọi lại.”
Khương Mạt: “Vâng, cảm ơn mẹ.”
Đến hơn mười giờ tối, cuối cùng Tôn Khởi Miên cũng gọi điện lại: “Thẩm Vân vẫn luôn không cho con đi thăm nó?”
Khương Mặt ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-the-toi-bi-xuyen-qua/2965170/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.