Trong Điện Xuất Vân, vu sư nhìn bên ngoài song cửa sổ, bây giờ đã đến giờ tý, trăng lên tới đỉnh đầu, đáy mắt hung ác nham hiểm của hắn chợt lóe sáng.
Vu sư lấy một bình sứ từ trong tay áo ra, hít sâu một hơi, mùi thuốc nồng đậm vương trong hơi thở, vẻ mặt hưởng thụ nhắm mắt lại. Hắn đổ ra rồi đặt trên bàn nhỏ bên cạnh mà chưa bỏ vào trong miệng.
Hắn lấy một cái bát khác, dùng dao găm cắt ngón trỏ, nặn ra vài giọt máu, sau đó cắt một đường bằng móng tay ngón út trên viên thuốc rồi bỏ vào trong máu. Tay hắn sờ thắt lưng, thấy trống không, thoáng chốc mặt hắn tối sầm lại, quanh thân tràn ngập hắc khí, hắn đá văng chiếc bàn nhỏ, hàm răng nặn ra mấy chữ: "Nam Cung Đệ!"
Vu sư phi thân đuổi theo, đuổi đến tường cung điện thì chỉ còn nhìn thấy mông ngựa, hắn thở hổn hển nắm chặt cổ thị vệ bên cạnh, coi gã là Nam Cung Đệ, 'rắc rắc' một tiếng, cổ thị vệ bị vặn gãy!
"Sai người đuổi theo!" Ánh mắt vu sư âm u lạnh lẽo liếc xéo Sở Mộ Khoảnh, hắn thầm mắng một câu ‘phế vật’.
"Rầm rầm - -" Tường cung điện rung chuyển, mặt đất chật hẹp bên cửa Huyền Vũ bị sụp đổ, mặt vu sư chuyển từ màu đen sang tím, nắm chặt nắm đấm tay, thấy Sở Mộ Khoảnh vẫn không nhúc nhích, vu sư phẫn nộ gầm nhẹ: "Phế vật, còn không mau đuổi theo, nếu như không bắt trở lại được, thì vinh hoa của ngươi đến lúc kết thúc rồi!" Trong lòng vu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-thau-quynh-phi-dem-dong-phong-huu-phu/2779605/quyen-02-chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.