Bắc Thương.
Quân Mặc U lạnh lùng nhìn bức thư trong tay, siết chặt nắm đấm phát ra tiếng kêu ‘răng rắc’, tức giận nghiền nát lá thư rồi giơ tay lên cho gió thổi bay tan tác, khắp dưới đất hay trên phiến đá đều như được bao phủ bởi một lớp bột trắng.
“Phụ thân, mẫu thân đâu?” Nam Cung Hi chìa bàn tay nhỏ bé mập mạp lên kéo kéo ống tay áo của Quân Mặc U, thấy hắn ngồi xổm xuống, bàn tay bụ bẫm lại xoa lên gương mặt căng thẳng của hắn: “Phụ thân phải cười nhiều hơn, mẫu thân muốn Hi Nhi làm cho phụ thân cười nhiều, nếu không thì không sinh muội muội cho Hi Nhi.” Hai bàn tay Nam Cung Hi không biết chừng mực lại kéo khóe miệng Quân Mặc U, kéo cong lên thành một nụ cười miễn cưỡng.
Quân Mặc U ngẩn người, nhìn gương mặt bé nhỏ giống y hệt hắn này lại khẽ thở dài, sao lại không giống Thiển Thiển chứ? Như vậy thì có phải hắn sẽ xoa dịu được phần nào nỗi khổ tương tư không!
Hắn xoa xoa cái cằm hoàn mỹ của mình rồi âm thầm gật đầu, có lẽ sinh ra một nha đầu nữa thì sẽ giống Thiển Thiển nhỉ?
“Mẫu thân con còn nói gì nữa?” Quân Mặc U ôm Nam Cung Hi định đi thẳng vào tẩm điện, nhưng lúc đó lại bị một giọng nói lanh lảnh khiến hắn dừng bước: “Hoàng thượng, thần nữ bái kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn phúc.”
Nam Cung Hi nhìn nữ nhân mặc y phục màu xanh lam với váy lụa mỏng, búi tóc kiểu thiếu nữ, cậu liền bĩu môi, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-thau-quynh-phi-dem-dong-phong-huu-phu/2779568/quyen-02-chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.