Quay trở về?
Nam Cung Đệ ngẩn ra, chẳng lẽ hắn thật sự là sư phụ?
Trong lòng nàng dâng lên cảm xúc xa lạ khác thường, nó lan ra khắp thân thể, ánh mắt phức tạp nhìn Thủy Dật gầy gò yếu ớt, ngoại trừ mái tóc đen dài, khuôn mặt thanh tú tuấn mỹ cũng có vài phần tương tự với sư phụ. Nhưng mấy năm nay ở chung, cảm giác hắn mang đến cho nàng không giống như sư phụ, bọn họ cũng đã dần dần quên đi chuyện hắn có thể thật sự là sư phụ của nàng.
Nếu như không phải là hắn, thì làm thế nào hắn biết được thành phố gọi là ‘đô thị’, còn biết đến khái niệm ‘xa hoa trụy lạc?
Trái tim nàng đập như đánh trống, nếu đúng là hắn, thì trước đây hắn hôn mê nhiều năm như vậy, chẳng lẽ linh hồn đã xuyên đến thời hiện đại? Thế nên bây giờ hắn mới mơ thấy quay về đô thị… Tiếp theo nàng không dám nghĩ nữa, lần đầu tiên nàng bất chấp tất cả xoay người ôm lấy Thủy Dật vào lòng, thân thể hắn không to lớn rắn chắc như Quân Mặc U, gầy gò y như cây gậy trúc, chỉ hơi ôm chặt một chút có lẽ xương cốt sẽ rời cả ra.
“Không, ta sẽ không để cho huynh chết, sẽ không để huynh chết…” Đầu óc Nam Cung Đệ hoảng loạn, nói năng lộn xộn, nàng cứ lặp đi lặp lại câu không để Thủy Dật chết, trong lòng thì hoang mang.
Ở trong cảm nhận của nàng, tình cảm Thủy Dật giành cho nàng còn hơn cả của sư phụ, hắn yêu thương che chở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-thau-quynh-phi-dem-dong-phong-huu-phu/2779559/quyen-02-chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.