“Ngươi không định làm gì đó sao?” Đôi mắt phượng của Khúc Tam Nương giăng đầy sương lạnh, lửa giận trong lòng như muốn dời sông lấp biển, hắn đã đến rồi mà chỉ ngồi yên nhìn nàng bái đường. Thật sự hắn không có một chút tình nghĩa gì với nàng sao?
Mạch Đình Thường đặt ly rượu xuống, thản nhiên nhìn vào mắt Khúc Tam Nương, ra vẻ bất đắc dĩ rồi ôn tồn nói: “Tam Nương, đừng làm loạn!”
“Làm loạn?” Khúc Tam Nương siết chặt nắm đấm bên trong tay áo, hóa ra ở trong mắt hắn tất cả điều nàng làm đều là làm loạn, nàng hít sâu một hơi rồi hất cằm cười nói: “Tốt xấu gì cũng là bằng hữu, hiện giờ ngươi có thể tới đây uống ly rượu mừng, trong lòng Tam Nương rất ‘vui sướng’, nếu như được Mạch công tử chúc mừng một câu thì càng không gì tốt hơn.”
Mây mù bắt đầu tuôn ra trong con mắt đen thẫm của Mạch Đình Thường, hắn nhìn chằm chằm Khúc Tam Nương một hồi lâu rồi mới thở dài: “Thật sao?” Thấy Khúc Tam Nương gật đầu, Mạch Đình Thường đột nhiên túm chặt lấy ngọc bội ở trong tay rồi cười nhạt nói: “Nếu đó là suy nghĩ trong lòng nàng thì đương nhiên Đình sẽ toại nguyện cho nàng.” Hắn dừng lại một chút rồi nhìn Thủy Minh Hách nói: “Đình… Chúc mừng hai vị hỉ kết lương duyên, bạch đầu giai lão.”
“Ầm…” Trong phút chốc đầu óc Khúc Tam Nương trống rỗng, sắc mặt trắng bệch, đau khổ chỉ vào Mạch Đình Thường, mãi một hồi lâu cũng không nói nên lời.
Tựa như Mạch Đình Thường không nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-thau-quynh-phi-dem-dong-phong-huu-phu/2779540/quyen-02-chuong-49-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.