Editor: linglink
"Mạng ngươi thật lớn, hạ nhiều độc như thế, vậy mà không bị làm sao, khiến ta phải tự mình ra tay." Giọng nói của người vừa đến rất kỳ lạ, nó lộ ra sự căm hận sâu đậm.
Thủy Khanh Y trừng mắt nhìn người đang đứng trước giường, sự kinh ngạc trong đáy mắt nàng chỉ trong chốc lát đã biến mất, khóe môi nàng nở nụ cười khổ, ngàn phòng vạn phòng, chung quy là nuôi ong tay áo.
"Vì sao?" Thủy Khanh Y cau mày, nàng khẳng định Mạc Tinh là người trung thành với Bách Lý Ngọc, tại sao lại muốn giết nàng? Chẳng lẽ là chuyện cẩu huyết, nàng ta yêu Bách Lý Ngọc, cho nên đây được coi như là giết người vì tình?
Một lát sau, Thủy Khanh Y cảm thấy lồng ngực đau nhói, cơ bắp cũng bắt đầu tê dại, là độc tính đã phát tác.
Nghĩ đến đứa bé trong bụng, đáy mắt Thủy Khanh Y hiện lên vẻ không cam lòng, nàng nhớ lại lời Quán Phú từng nói, chẳng lẽ đây chính là đại kiếp nạn thứ hai của nàng?
"Bởi vì ngươi đã giết Mạc Ưu." Đáy mắt Mạc Tinh lộ ra đau thương, ngay sau đó khuôn mặt lại lộ vẻ chán ghét, nếu không phải do Thủy Khanh Y, chủ tử sẽ không hạ mình nương thân ở Nam Chiếu, Mạc Ưu của nàng làm sao có thể bị giết chết?
Thủy Khanh Y sững sờ, nàng ta yêu Mạc Ưu?
"Ngươi không biết chuyện Mạc Ưu đã phản bội Bách Lý Ngọc phải không?" Thủy Khanh Y dùng hết hơi sức, cố gắng giữ cho hô hấp đều đặn, kéo dài thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-thau-quynh-phi-dem-dong-phong-huu-phu/2779503/quyen-02-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.