Editor: linglink
"Lạch cạch ——" Chén sứ trong tay Thủy Khanh Y rơi xuống đất, nàng quay đầu nhìn về phía Bách Lý Ngọc, trong nháy mắt, thấy mặt hắn u ám, trong lòng nàng có chút do dự, nhưng nghĩ đến gia sản khổng lồ kia, nàng cắn răng hạ quyết tâm, không đếm xỉa đến.
"Được, họ Đào!" Thủy Khanh Y nghiên túc vỗ bàn.
Gương mặt đen sì của Bách Lý Ngọc có thể vắt ra mực, nhi tử của hắn mang họ của nam nhân khác, đây được gọi là gì?
"Không tệ, rất thức thời." Thủy Minh Hách khiêu khích liếc Bách Lý Ngọc, cười càng yêu nghiệt.
"Đã bàn bạc xong, đợi ta đến chỗ ngươi lấy bạc." Thủy Khanh Y cười đầy ẩn ý, nàng nói là họ Đào, còn chưa nói là đại danh hay là nhũ danh.
Thủy Minh Hách không để tâm, rộng lượng gật đầu.
Bách Lý Ngọc đứng dậy, cái bàn lập tức gãy thành hai nửa, đổ ầm ầm.
Tâm tình tốt của Thủy Khanh Y bị một tầng mây đen bao phủ, nàng lặng lẽ cầm tay Bách Lý Ngọc, nắm ở trong lòng bàn tay mình trấn an: "Nếu mọi người không còn việc gì, thì đi luôn bây giờ." Thủy Khanh Y nghĩ đến cái gì là làm cái đấy, lập tức kéo Bách Lý Ngọc chạy thẳng tới phủ Tuyên Vương.
Thủy Minh Hách nhìn đôi bích nhân đi xa dần, hắn vỗ bụi trên người, bóng dáng chợt lóe lên, hắn đi đường gần nhất để trở về phủ Tuyên Vương, ra lệnh cho ám vệ mang tất cả tiền bạc bảo vật trong phòng kho đi, nhưng hắn đi tới cửa, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-thau-quynh-phi-dem-dong-phong-huu-phu/2779500/quyen-02-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.