Bất ngờ.
Đây là kết quả mà tất cả mọi người đều không đoán được.
Đại điện rơi vào tĩnh lặng, còn Phó Thành bị áp giải đến cửa đại điện, trên mặt nở nụ cười dữ tợn, ánh mắt hung ác oán độc nhìn chằm chằm Thủy Khanh Y, trông thấy nàng biến sắc khi nghe thấy tin báo, Phó Thành càng cười điên cuồng hơn.
Trong lòng Phó Thành hận không thể nghiền xương Thủy Khanh Y thành tro, nhưng càng muốn nhìn thấy Thủy Khanh Y bị hành hạ thê thảm đến chết.
"Không phải là ta đã sai ngươi đưa tất cả dân tị nạn ra ngoài, sắp xếp chỗ cách ly rồi sao?" Sắc mặt Thủy Khanh Y nặng nề, nếu không kịp thời khống chế bệnh dịch, người chết sẽ chất thành núi.
Thái Thụy cũng bối rối, hắn đã làm theo lời của Thủy Khanh Y và Bắc Viên Trần, tại sao vẫn bị lây nhiễm?
"Công chúa, thành Mẫu Đan có một nhóm dân tị nạn không biết từ nơi nào tới, xác định không phải là người của thành Mẫu Đan." Người truyền tin tức nghe thấy Thủy Khanh Y trách cứ Thái Thụy, bèn nói cặn kẽ toàn bộ sự việc: "Phó tướng đã phái người đi thăm dò, hình như là từ bên kia Tuyết Sơn đến."
Hàng lông mày mỏng của Thủy Khanh Y chau lại, nàng là người biết rõ nhất bên kia Tuyết Sơn là Hồng thành Tuyết Lâm, mà đúng lúc bên kia cũng đang bùng phát bệnh dịch, chết không ít người, có lẽ trong cơ thể của dân tị nạn vốn mang theo mầm bệnh.
"Lập tức sai người đốt tất cả thi thể, khử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-thau-quynh-phi-dem-dong-phong-huu-phu/2779477/quyen-02-chuong-29-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.