Nội tâm của Nam Cung Thiển Trang thấy vô cùng áy náy, ban đầu cô không cẩn thận đụng hỏng ‘gốc rễ sinh mệnh’ (mệnh căn) của y, thề son sắt bảo đảm sẽ chịu trách nhiệm với y, nhưng chịu trách nhiệm ấy đâu phải là kiểu trách nhiệm như thế này, cô chỉ là chịu trách nhiệm tìm thần y trị lành cho y thôi chứ!
Hiện tại, điều này có liên quan đến tự do của cô, đang nghĩ phải buộc lòng gật đầu, nhưng Bách Lý Ngọc lại bị cô gái mặc áo đen gọi đi, trước khi đi cũng không quên cất từ thư của cô viết vào trong ngực.
Đây là. . . Đồng ý rồi hả ?
Nam Cung Thiển Trang vui mừng nhướn mày, nhìn cả phòng toàn màu đỏ mà cảm thấy cực kỳ chói mắt, muốn đi tìm một gian phòng khác, lại phát hiện ra cô không quen thuộc với Tướng phủ, bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn là ôm chăn nằm ở sập mềm qua một đêm!
"Tiểu thư, mau tỉnh lại !" - Bích Hàm đẩy cửa đi vào, thấy Nam Cung Thiển Trang một mình ngủ ở sập mềm, cảm thấy thật kinh ngạc, có thể tưởng tượng được có chuyện nghiêm trọng xảy ra rồi, lập tức vội vàng gọi tỉnh Nam Cung Thiển Trang.
"Ưmh. . ." - Nam Cung Thiển Trang duỗi thẳng bắp chân cứng đờ, mở mắt ra, mơ hồ một hồi, "Bích Hàm, làm sao gọi sớm như vậy?"
"Tiểu thư ơi ! Hôm qua ngài và cô gia thành hôn, hôm nay theo lý thì phải dậy sớm kính trà, nhưng cô gia không cha không mẹ, cũng không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-thau-quynh-phi-dem-dong-phong-huu-phu/2779333/quyen-1-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.