Hôm sau, sau khi kết thúc buổi lâm triều sớm.
Ninh Như Thâm vẫn đến Ngự Thư Phòng đứng túc trực như thường ngày.
Đến trước cửa Ngự Thư Phòng, Tiểu Dung Tử đứng canh ngoài cửa ngăn cậu lại rồi cười nói: "Ninh đại nhân, bệ hạ không ở Ngự Thư Phòng, ngài tới Ngự Hoa Viên rồi."
Ninh Như Thâm cảm thấy kỳ lạ, "Có chuyện gì thế?"
Gần đây bề bộn nhiều việc, ngày nào Lý Vô Đình cũng như thể bị bắt cóc nhốt trong Ngự Thư Phòng, rất hiếm khi ra ngoài đi dạo.
Hôm nay hắn đổi gió à? Lẽ nào đã tích tụ quá nhiều áp lực?
Tiểu Dung Tử đáp, "Bệ hạ chê Ngự Thư Phòng bức bối quá nên đi hóng gió một lát."
Ninh Như Thâm gật đầu thông cảm, "Vậy sao..."
Cậu cảm ơn Tiểu Dung Tử rồi quay đầu đến Ngự Hoa Viên.
Trong Ngự Hoa Viên, ngọc lê nở trắng ngần.
Lý Vô Đình ngồi ở chiếc bàn đá, Đức Toàn và cung nhân thì đứng hầu hạ bên cạnh. Hắn vẫn chưa thay long bào, có lẽ chỉ ngồi ở Ngự Thư Phòng trong chốc lát rồi ra đây luôn.
Ninh Như Thâm lại gần, "Thần tham kiến bệ hạ."
Lý Vô Đình nhìn cậu rồi cúi xuống nhấp trà, "Ừm."
Hắn không nói gì nữa, Ninh Như Thâm đành phải tìm chủ đề, "Nghe nói bệ hạ đang cảm thấy khó chịu?"
Dứt lời, tách trà đặt xuống bàn phát ra âm thanh khe khẽ.
Một phân đoạn trong "Đĩnh Hải Phù Trầm Lục" tự dưng hiện lên trong đầu Lý Vô Đình: [...Đĩnh Quân nằm đè lên Ninh Lang,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-that-la-yeu-duoi/2702571/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.