Một đám cung nhân cùng đáp lời rồi tràn vào trong điện.
Chiếc áo trong bị tụt xuống của Ninh Như Thâm đã được kéo lên để che đậy da thịt trắng trẻo. Áo ngoài đỏ rực cũng được siết chặt thật nghiêm chỉnh.
Cung nhân vội vã chạy vào, "Bệ hạ!?"
Lý Vô Đình bế ngang Ninh Như Thâm lên rồi đặt nằm xuống chiếc ghế sập, "Mở cửa sổ ra rồi gọi Thái y."
"Vâng!"
Ninh Như Thâm được đặt nằm thẳng trên ghế, khẽ nhúc nhích người một chút. Cậu phát ra tiếng rên rỉ khó chịu rồi giơ tay lên nắm lấy đai lưng của Lý Vô Đình.
Lý Vô Đình, "..."
Hắn nhìn những ngón tay cố chấp ấy, gỡ không ra. Thế là đành phải nghiêng người ngồi xuống cạnh ghế, mặc cho cậu mềm nhũn tựa vào mình.
Thái y nhanh chóng nghe lệnh chạy tới.
Còn có cả Lý Ứng Đường cũng nghe tin nên chạy vào, "Ninh đại nhân bị làm sao..."
Lý Vô Đình liếc nhìn hắn rồi nhíu mày, "Nói khẽ thôi."
Lý Ứng Đường yên phận đóng mồm lại.
"Bệ hạ." Thái y bước lên, thấy Ninh Như Thâm gần như tựa cả người vào trong lòng Lý Vô Đình, thế là tự giác muốn đỡ Ninh NhưThâm, "Để vi thần đỡ ngài ấy giúp..."
"Không sao." Lý Vô Đình thản nhiên nói, "Cứ bắt mạch đi."
Thái y không nói gì nữa.
Lát sau, ông ta vừa khám vừa nói, "Cho phép vi thần sử dụng ngân châm."
...
Ý thức của Ninh Như Thâm trở nên mơ hồ, cậu chìm sâu vào hôn mê.
Cậu cảm thấy hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-that-la-yeu-duoi/2702549/quyen-1-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.