🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trong sân viện, Tịnh Hỷ vẫn mỉm cười không nói gì.



Ninh Như Thâm đợi một lát không có câu trả lời, bắt đầu nghi ngờ: Lẽ nào chỉ tán dóc với cậu cho vui mồm thôi sao?



Cũng đúng, làm gì có chuyện kỳ diệu như vậy được.



Cậu gật đầu với Tịnh Hỷ, "Vậy ta xin phép về trước."



Cậu nói xong thì đi ra ngoài sân viện, khi lướt qua vai Tịnh Hỷ thì đột nhiên bị gọi lại:



"Thí chủ đợi một chút đã."



Tịnh Hỷ lấy ra một chuỗi tràng hạt bồ đề từ trong tay áo.



Ninh Như Thâm giật mình, khẽ nói: "Thứ này có thể giúp ta quay về sao?"



Tịnh Hỷ vội xua tay, "À... không phải không phải. Đây là tràng hạt bồ đề ngàn năm đã được bần tăng tụng kinh để khai quang. Nó cũng đã được cúng bái ở trước mặt Đức Phật chín trăm chín mươi chín ngày... Bây giờ chỉ cần năm mươi công đức, thí chủ có muốn một chiếc không?"



Ninh Như Thâm, "..."



Hóa ra là chào hàng.



Cậu nhìn nụ cười tươi rói của Tịnh Hỷ mà cạn lời, sau đó móc ra năm mươi văn tiền, "Vậy cho ta một cái là được rồi."



Tịnh Hỷ chắp tay, "A Di Đà Phật~"



- --



Mua tràng hạt bồ đề xong, Ninh Như Thâm ra khỏi sân viện.



Bên ngoài không có bóng người nào.



Nhìn ra xa chỉ thấy vài chiếc lá rụng trên lối đi dẫn đến đình viện này, chứng tỏ rằng đã có một cơn gió thổi qua đây.



Cậu đứng tại chỗ một lát rồi ôm tay áo đi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-that-la-yeu-duoi/2702530/quyen-1-chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thần Thật Là Yếu Đuối
Quyển 1 - Chương 42: Ổ mèo vàng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.