Phải một lúc lâu sau Ninh Như Thâm mới có thể bình tĩnh lại từ cảm giác khô nóng, cậu cố gắng xua tan những cảnh tượng đáng sợ đó.
Cậu bò dậy rồi mặc quần áo sột soạt.
Vừa mặc vừa nghĩ: Thoạt nhìn sắc mặt Lý Vô Đình vẫn như bình thường, quần áo đã che chắn hết những thứ xảy ra bên dưới. Chẳng lẽ trước kia sáng nào hắn cũng...
Nhưng mà định lực của hắn quá kinh người, cho nên mới không có biểu hiện khác thường.
Bảo... bảo sao mà hôm ấy hắn lại an ủi cậu rằng: Có gì to tát đâu.
Ninh Như Thâm mặc quần áo xong, hít thở sâu:
Không sao, bình tĩnh, bình tĩnh...
Cậu ổn định cảm xúc rồi mới đi ra ngoài bình phong. Lý Vô Đình đã vệ sinh cá nhân xong xuôi, quân y đang băng bó lại cho hắn.
Vết thương do đao chém tối hôm qua đã ngừng chảy máu, không có vấn đề gì lớn.
Ninh Như Thâm yên tâm hơn, thấy Lý Vô Đình cởi một nửa vạt áo ra, cơ bắp trên bả vai trần khẽ run lên.
Cậu giật nảy mình! Vội vàng nhìn sang chỗ khác rồi đi vệ sinh cá nhân.
Đang rửa mặt, một khuôn mặt đột nhiên thò ra:
"Ninh đại nhân, đêm qua vất vả rồi~"
Ninh Như Thâm quay đầu ra, đối diện với nụ cười tươi tắn của Đức Toàn. Tự dưng nhớ tới "thức dậy trên long sàng", "lấy thêm một chậu nước", cậu cảnh giác nói:
"Hôm qua chẳng có..."
Đức Toàn dỏng tai lên, "Hả?"
"..." Ninh Như Thâm nghẹn họng, "Chẳng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-that-la-yeu-duoi/2702476/quyen-2-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.