Như thể canh giờ trước, Hoài Cảnh Đế vừa dắt Thần Thần về tới điện Thần Quang thì Phương ngự trù cũng làm xong món cuối cùng.
Bữa ăn này vô cùng phong phú, Thần Thần ăn đến no căng bụng, nàng cảm thấy mình nên làm gì đó để tiêu cơm. Thừa dịp Hoài Cảnh Đế ở thư phòng phê duyệt tấu chương, Thần Thần rúc ở một góc luyện lại một lần những thứ thầy giáo Giả đã dạy sáng nay.
Sắc trời tối dần, cuối cùng Hoài Cảnh Đế cũng gập tấu chương lại, quay đầu sang nhìn Thần Thần đang vùi đầu vẽ tranh, "Thần Thần, không còn sớm nữa, chúng ta mau đi nghỉ thôi."
Thần Thần đưa bút mạnh hơn, dấu chấm chợt biến thành hình tròn. Nàng chớp chớp mắt, ngẩng đầu nhìn Hoài Cảnh Đế nói, "Hoàng thượng, đêm nay ngài vẫn ngủ lại điện Thần Quang ạ?"
"Đương nhiên." Hoài Cảnh Đế trả lời như chuyện đương nhiên.
Thần Thần mấp máy môi, Hoàng thượng đúng là hết lòng hết dạ gây thù chuốc oán giùm mình. Nàng dường như có thể đoán trước ngày mai sẽ có một đám phi tần gọi nàng tới tâm sự.
Thấy Thần Thần đứng ngẩn ra không nói gì, chân mày Hoài Cảnh Đế hơi nhướng lên, "Nếu nàng không muốn trẫm ở lại thì trẫm sẽ tới chỗ Tiết quý phi."
Hoài Cảnh Đế nói xong toan bỏ đi, Thần Thần thoáng sửng sốt rồi vội vã đuổi theo, túm chặt lấy tay áo của Hoài Cảnh Đế. Hoài Cảnh Đế quay đầu lại, cười như không cười mà nhìn Thần Thần, "Còn chuyện gì à?"
Thần Thần cong môi, cố nặn ra một nụ cười hoàn hảo, "Hoàng thượng, ngài muốn tắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-than-ngu-kim-long/1791915/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.