Ánh mắt thầy giáo Giả thản nhiên lướt qua tờ ngân phiếu một trăm lượng, chẳng nề hà nó có bỏng tay hay không mà nhét luôn vào ngực. Lý công công vểnh mông lên, vội lùi ra sau lưng Hoàng Tang để chờ nghe lệnh của y bất cứ lúc nào.
Chỉ có Thần Thần là chưa quay về chỗ ngồi.
Liệu nàng có nên nhắc Hoàng Tang một tiếng là mấy cái bánh bao súp kia hoàn toàn không đáng giá một trăm lượng không?
Vì lương tâm cắn rứt không yên, Thần Thần im lặng vài giây bèn mở miệng gọi Hoàng Tang: "Hoàng Tang này."
"Gì?" Chắc vì trong miệng đang ngậm bánh bao súp nên giọng Hoàng Tang có phần kỳ lạ, song không hiểu sao Thần Thần lại thấy êm tai hơn.
Mấy câu Thần Thần tính nói cuối cùng bị nàng nuốt vào bụng. Với kinh nghiệm tung hoành trong nghề diễn viên nhiều năm của nàng, người hay nói câu thoại "Gì?" nhiều nhất chính là Boss lớn.
Vì thế Thần Thần cười đầy ân cần, nịnh bợ hỏi: "Bánh bao súp có hợp khẩu vị của ngài không ạ?"
Hoàng Tang nuốt miếng bánh bao trong miệng xuống, thong thả gật đầu, "Tuy xấu xí nhưng ăn cũng được."
Thần Thần cảm thấy khóe mắt mình vừa máy một cái, cười xòa: "Ăn được là được." Được Hoàng Tang ăn chính là may mắn của bánh bao súp.
Tuy cuộc giao lưu này của Hoàng Tang và Thần Thần rất ngắn ngủi nhưng đã đủ để đám người trong Phù Dung Trai bàn tán xôn xao.
Chuyện Thần Thần đem bữa sáng cho Hoàng Tang và Hoàng Tang nộp phạt giúp Thần Thần chắc chắn không xuất phát từ tình cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-than-ngu-kim-long/157270/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.