Trứng luộc nước trà đã trở thành công cụ làm giàu mới, địa vị giang hồ không gì sánh bằng.
Đây gọi là...
Đào tiên ngàn năm, nào so được với trứng luộc nước trà.
Ăn một trái trứng luộc nước trà, sống lâu trăm tuổi.
Công tử, trứng của chàng luộc nước trà của chàng! Không, là trứng của chàng luộc nước trà.
*Trứng này có hai nghĩa, một là trứng gà, hai là trứng... người lol
...
Cái giả thiết này có tính tượng hình ghê!
Thần Thần đột nhiên lắc đầu nguầy nguậy, cố không nghĩ tới trứng luộc nước trà nữa.
Nàng quyết định đổi đề tài.
"Phải rồi, thầy giáo Giả không chịu dạy học nghiêm túc, ta có thể tới chỗ viện trưởng tố cáo thầy ấy không?" Dám phạt nàng đóng một trăm lượng bạc, sao nàng có thể cho qua như thế.
Lan Tâm khẽ á một tiếng, nói với Thần Thần: "Thầy giáo Giả là thầy giáo nổi danh nhất vùng chúng ta, người ta tranh nhau đến bể đầu để vào học viện gặp ngài ấy đấy ạ."
Thần Thần nhíu mày, trong mắt rặt nỗi ngờ hoặc, "Thầy ấy ưu tú vậy sao?"
Lan Tâm nói như chuyện đương nhiên: "Ngài ấy đẹp trai."
Trần Thần Thần: "..."
Nông cạn, thật quá đỗi nông cạn! Thần Thần đau đớn khôn xiết, "Tố chất tiên quyết để trở thành thầy giáo chẳng lẽ không phải là học rộng hiểu nhiều, tài trí hơn người à?"
Lan Tâm nói: "Thầy giáo Giả từng đỗ Trạng Nguyên."
Trần Thần Thần: "..."
Chẳng lẽ Trạng Nguyên nơi này cũng tràn lan như sinh viên thời hiện đại?
Không phát hiện mặt Thần Thần biến sắc, Lan Tâm tiếp tục khen ngợi thầy giáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-than-ngu-kim-long/157262/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.