Mấy ngày sau.
Trong phòng hồi sức của bệnh viện, Trần Hoài Nam trong cơn hôn mê đã chậm rãi tỉnh lại. Cậu nhanh chóng thử cử động ngón tay một chút và cậu đã thành công. Tuy nhiên, ngoài chuyện đó ra thì cậu đã chẳng thể làm gì khác nữa.
"Mình bất tỉnh bao lâu rồi vậy? Yếu còn hơn con sên thế này thì đến bao giờ mới ngồi dậy được đây?" Trần Hoài Nam sầu não thầm nghĩ.
Thấy không ai ở bên cạnh mình, Trần Hoài Nam đột nhiên đâm ra có chút cô đơn. Cậu lại thử "A A" lên vài tiếng xem có người đến thăm cậu không, và quả nhiên ngay sau đó đã có tiếng bước chân xuất hiện trước phòng của cậu.
"Anh hai!"
Em gái cậu, người mà cậu không muốn nhìn thấy nhất ngay lúc này đã xuất hiện. Em ấy là một cô gái xinh xắn trạc tuổi mười lăm mười sáu bô cùng phóng khoáng và năng động, cũng như luôn luôn đem lại nguồn năng lượng tích cực cho những người xung quanh.
Có thể nói, em ấy là một thái cực hoàn toàn khác so với Trần Hoài Nam.
Thấy anh trai đã tỉnh lại sau nhiều ngày hôn mê, cô em gái nhỏ tức thì không nhịn nổi mà xúc động đến rơi lệ. Khỏi phải nói, em ấy biết rõ anh trai mình đã nhiều lần đối diện với cửa tử, phải vất vả lắm mới có thể trở về từ vòng tay của Tử Thần!
Hug~
Một cái ôm nồng nhiệt của em gái~
"Em gái! Giờ em mà ôm anh là anh chết thật đấy!" Trần Hoài Nam một mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-su/2937930/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.