Những ngày sau đó, ở lớp cá biệt, mọi chuyện cứ diễn ra theo một vòng lặp đều đặn, tuần hoàn và không có hồi kết: Tu luyện ở nhà và thực luyện ở trường.
Tính đến hết tuần này thì bọn họ đã dần đi đến cuối điểm cuối của tháng mười một, đồng nghĩa với chỉ cần thêm một tuần nữa trôi qua, họ sẽ phải đối mặt với cuộc kiểm tra đánh giá năng lực của học viện.
Niềm an ủi duy nhất của các học sinh là sau cái ngày đó, họ sẽ có được khá nhiều ngày nghỉ cùng với cơ hội tham gia rất nhiều các hoạt động khác của trường... Ừ thì đó là câu chuyện của những người thi đỗ cơ. Còn những người thi trượt thì xác định chỉ có mỗi kì nghỉ xuân.
Vì thanh xuân, các học sinh bắt buộc phải nghiêm khắc với bản thân một lần, kẻo thi trượt thì đời học sinh coi như tiêu tùng.
Đặc biệt là ở lớp cá biệt. Trong một tiết nào đó, thầy Phong đã từng mở miệng mồi chày rằng: Đứa nào giành được hạng nhất của khối thì thầy sẽ tặng cho một món quà cực kỳ xịn xò. Câu nói đó của lão ta dĩ nhiên đã dễ dàng khiến cho bọn học trò vốn cứng đầu cứng cổ nay phải nổ máy hết công suất.
Mấy người họ đều ngầm hiểu rằng phàm là đồ xuất ra từ tay ông thầy đó đều có giá trị không thể đong đếm được! Và quan trọng nhất là họ muốn chứng minh thực lực, xem thử ông thầy đó còn dám coi thường họ không!?
Cái bản mặt lúc lão ta cất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-su/2937903/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.