Sau một bữa cơm thật no nê, cả gia đình Vũ Trường Phong chỉ ở lại ngồi chơi thêm một tí rồi lại cùng nhau ra về.
Nếu như chính sự không bất ngờ ập tới thì có lẽ hắn sẽ cố gắng tận hưởng mùa Giáng Sinh này thêm một chút... Nhưng mà với tình hình trước mắt như thế này thì coi bộ không được rồi.
Là người bạn đầu tiên của nhau, lẽ dĩ nhiên Lily sẽ đích thân ra tận cửa để tiễn bạn mình về nhà dẫu cho cô ấy vẫn còn rất sợ Vũ Trường Phong. Theo một góc độ nào đó mà nói thì ngày hôm nay cô ấy đã có sự tiên bộ rất lớn rồi... Hoặc ít nhất thì đó là những gì Trần Hoài Nam đang nghĩ.
Đợi sau khi cả gia đình thầy Phong đã rời đi thật xa, Trần Hoài Nam với quay trở vào nhà với dáng vẻ trông khá là mệt mỏi.
Tuy vậy, do chiếc bụng hiện tại vẫn đang rất căng tròn nên cậu hoàn toàn không thể ngủ ngay được, chỉ có thể ngồi ườn ra ghế sofa mà ngắm nhìn Lily đang loay hoay thu dọn đống đồ đạc mà cô ấy cùng Vũ Cẩm La đã bày ra.
"Cảm giác có một người bạn chơi cùng như thế nào hả, Lily?"
Lily hơi dừng lại, tựa như đang suy nghĩ. Bất quá cũng không mất quá nhiều thời gian ngẫm nghĩ, cô ấy thản nhiên trả lời: "Cảm giác không tệ anh ạ... Nhưng thật ra em vẫn thích chơi với anh hơn"
"Em phụ thuộc vào anh quá đấy"
"Hì, có sao đâu nhỉ? Dù gì thì em cũng chỉ mới bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-su/2937810/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.