Ngoại trừ giọng điệu có chút đơ, vẻ mặt Ivy cũng trông rất căng thẳng, bộ dạng căng thẳng không dám buông lỏng tí nào.
Rõ ràng mình là người hỏi, nhưng lại có vẻ đề phòng, giống như con mèo sắp chạy trốn vậy.
Giang Từ chớp chớp mắt, lặp tức trả lời khẳng định: "Đương nhiên rồi."
Giang Từ không nói dối, y cảm thấy ngữ khí của mình rất nghiêm túc, dù có máy phát hiện nói dối cũng sẽ thông qua trăm phần trăm.
Mà Ivy trông như vẫn không tin, biểu tình càng thêm lạnh lùng.
Đối với việc này, Giang Từ đành phải cường điệu lập trường của mình: "Đương nhiên tôi quan tâm đến anh, nên bây giờ tôi mới ở đây."
"..."Ivy vẫn cứ ngậm miệng không nói.
Nhìn phản ứng của đối phương, Giang Từ sau khi suy tính quyết định không nói tiếp nữa.
Cậu biết để tạo thành sự tin tưởng là cả một quá trình, chỉ nói miệng không có độ đáng tin gì cả.
Song khi Giang Từ không nói nữa, chỉ một lát Ivy đã không chịu nỏi mà hỏi ngược lại cậu: "Ngài sẽ ở U Dạ Thành bao lâu?"
Giang Từ không khỏi suy ngẫm xem những lời này của hắn có ẩn ý gì.
"Ít nhất phải chờ sau khi nguyên tố ổn định trở lại, tình hình thành dân tốt lên đã." Giang Từ trả lời xong, liền tung một câu thăm dò: "Anh mong tôi sớm đi nơi khác?"
Dù là không cố ý, nhưng câu hỏi này của Giang Từ xác thực đã trả hắn về vị trí bị động.
Ivy khó mà trả lời vấn đề này.
Hắn không dám phủ nhận thẳng thừng.
Nếu phủ nhận thì sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-sang-the-thuc-tap/1655112/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.