Đầu xuân.
Dư vị của mùa đông vẫn còn vương đọng trong không khí. Một cơn mưa nhỏ vừa lướt qua Lâm Thành, khắp phố xá dậy lên mùi bùn đất thoang thoảng.
"A Từ, cô bé tóc ngắn bàn bên cạnh, còn có nữ sinh dựa vào tường bên trái và anh chàng ở bàn sát cửa đều nói muốn xin thông tin liên lạc của cậu, cậu cho không?" Lâm Trạch cũng cạn lời rồi, mỗi lần ra ngoài với người anh em này, tùy tiện lượn một vòng thì trăm phần trăm là gặp cảnh tương tự.
Sao trên đời lại có một tên trêu hoa ghẹo nguyệt như thế chứ...
Thanh niên tóc đen đang nhấp nháp li Starbuck thì bị gọi tên. Cậu cắn ống hút, nói: "Không cho, lần nào cũng trả lời như vậy, cậu còn hỏi?"
Lâm Trạch nhún vai: "Tôi không phải là đang cân nhắc tình huống lỡ như cậu đột nhiên muốn tìm đối tượng yêu đương sao. Bất quá nếu có ngày cậu thật sự muốn tìm thì phải nói trước cho tôi biết, để tôi thông báo khắp vòng bạn bè là đã rút khỏi mạng xã hội, nếu không lại có một đống người tìm tôi khóc lóc."
Giang Từ nghe vậy thì cười khẽ, còn chưa kịp mở miệng, Lâm Trạch liền thở dài một cái thật khoa trương: "Xin ngài khi ra của cùng tôi đừng có cười, cậu có biết mỗi lần cậu cười một cái liền có mấy người chạy đến xin phương thức liên lạc không, cậu như vậy muốn tăng lượng công việc của tôi đấy à."
Nói xong liền nhắc: "Cũng may anh đây là thẳng nam, bằng không hương quả mười tám đời Lâm gia đến tôi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-sang-the-thuc-tap/1655106/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.