Hỏa Tịch nổi giận, để che giấu sự thất thố của mình mỗi khi nổi giận hắnthường hay mỉm cười, cười đến toàn thân ta hoảng sợ: “Ừ, Ngâm Phong Tiên Quân, mấy ngày trước khiến cho Diễm Thải Cung của bản quân cũng chẳngbình yên, đám tiên tử đến nơi này nói muốn gặp Ngâm Phong Tiên Quân gìđấy. Cuối cùng hôm nay Bản Quân đã được diện kiến chân thân của ngươi,thật đáng vui mừng.”
Ta cười gượng hai tiếng, nói: “Đâu có, đâu có, Thần Quân lâu rồi không gặp hi vọng sức khỏe của ngài vẫn an khang.” Ta thật sự cảm thấy có chútkhông ổn, tên đáng ghét này, sao biết nhanh như vậy?
Nào ngờ ngay sau đó Hỏa Tịch hét lên giận dữ với ta: “Lưu Cẩm ngươi cảmthấy Diễm Thải Cung của ta không đủ loạn cho nên muốn gây ra cảnh gà bay chó sủa không ngừng có phải không!”
Ta uất ức, rất uất ức: “Không phải là ta đang phân giải ưu phiền cho ngươi đó sao, vậy mà ngươi dám nói ta như vậy...... Nếu nói như vậy tasẽ không giúp ngươi đối phó với đám tiên tử nữa......”
Hỏa Tịch véo mũi ta: “Không đối phó sẽ không có cơm ăn.”
Ta giậm chân: “Ngươi không được khi dễ người khác!”
Hỏa Tịch liếc mắt nhìn ta, nói: “Chẳng qua bản quân bảo ngươi đi lừa gạtđám tiên tử nhàm chán đó, vì sao phải biến thành như vậy? Không phảingươi có ý định tìm phiền phức cho ta đó chứ? Đêm nay không được ăncơm.”
Ta không hề suy tính hổ thẹn mà trực tiếp nổi giận tím cả mặt: “Hôm naykhông được ăn cơm trưa, ngày mai không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-quan-moi-vao-ro/2160742/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.