Trận đánh này khá kịch liệt. Điện quang hỏa thạch cùng tiên khí yêu khí và nghiệp hỏa mù mịt khắp nơi.
Trận thế lớn như vậy mà không thấy tên tiểu yêu nào xông đến, chắc làtrước khi đến Yêu vương điện, Hỏa Tịch đã xử lý sạch sẽ hết những tênYêu tộc cản đường.
Tuy nhiên, ta vẫn hơi cảm thấy không ổn. Nghiệp hỏa của Hỏa Tịch cho dù vô cùng lợi hại nhưng kẻ địch cũng là một con thần thú sa đọa biết phun lửa. Ta đây sẽ bị nướng từ hai phía! Cho dù ta đã tìm được một góc kháan toàn để trốn nhưng vẫn cảm thấy mất nước lợi hại.
Miệng khô lưỡi đắng mồ hôi ướt đẫm. Thật vất vả mới chờ cho rượu đoạntụ hết tác dụng, lại gặp phải một cái khác còn nguy hiểm hơn.
Vì thế, ta vội vàng nâng cánh ta đã không còn chút sức lực lên tự làmmột kết giới, giảm bớt thống khổ cho bản thân. Tuy nhiên, kết giới chưatạo được bao lâu đã bị khí nóng của Hỏa Tịch và Yêu vương phá nát!
Thân thể ta lui lại, định biến thành hạt châu. Như vậy không chừng còn có thể giảm bớt tốc độ mất nước.
Ngay khi ta còn chưa kịp biến, bỗng nghe Hỏa Tịch quát to một tiếng:“Lưu Cẩm!” Giọng điệu của hắn nghe có vẻ rất sốt ruột. Nghe tiếng, tavừa mở mắt ra đã thấy Hỏa Tịch nhanh chóng phóng một kết giới vững chắcvề phía ta. Tiến đến gần ta, hắn ngay lập tức dặp tắt Nghiệp Hỏa quanhthân!
Hắn quên mất bản thân đang đối mặt với một tên thần thú sa đọa chỉ biết phun
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-quan-moi-vao-ro/2160704/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.