Ngày hôm đó, thợ may đem hai bộ hỷ phục đặc biệt đo may cho ta và Lan Hưu đến ma điện.
Lan Hưu mặc vào, sắc áo đỏ thẫm khiến da mặt hắn càng thêm trắng nõn trongsuốt, cổ áo hơi rộng so với áo choàng màu xanh bình thường của hắn, vừahay như có như không ôm lấy xương quai xanh tinh xảo, tuấn mỹ vô cùng.
Trong thoáng chốc, ta bỗng hiểu ra một chút, mỹ nam tử số một vang danh khắpMa giới này mấy ngày sau sẽ gả cho ta, thật là quá hời cho ta rồi! Chodù về sau ta đi trên đường bị đám đông ma nữ dùng ánh mắt như đao chémgiết, cũng là nở mày nở mặt vô cùng. Bởi vì bị ghen tỵ là một chuyện cực kỳ có mặt mũi.
Sau đó, ta lại mặc thử bộ hỷ phục dưới ánh mắt quan sát của Lan Hưu. Vừa thử, ta lại không vui vẻ.
Hỷ phục của ta không khéo léo như của Lan Hưu, kéo lê trên mặt đất thậtdài. Ta không muốn tại thời điểm thành hôn còn bị kẻ nào đó u buồn quáđộ muốn chém ngàn đao, tự tìm đường chết đạp hai phát vào vạt váy phíasau ta.
Vì thế, ta nói lời tiên đoán của ta với Lan Hưu. Lan Hưu còn xoa nhẹ mặtta, cười đến cực kỳ tươi đẹp động lòng người, lời nói lại không hề độnglòng người: “Không thể nào, ai dám đạp, ta liền đánh gãy chân hắn.”
Lúc này, phụ tôn mặc một thân màu bạc tìm đến để bàn bạc với Lan Hưu vềcông việc cụ thể cho lễ thành hôn mấy ngày sau. Vừa nhấc chân bước quacửa, phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-quan-moi-vao-ro/2160675/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.