Họa Liễm tiên tử tâm tình sung sướng dẫn hai tiên tỳ rời đi. Ta ngồi dướiđất, niệm quyết sửa sang lại bản thân, búi lại tóc, khôi phục da mặt như lúc đầu.
Tuy nói là có thể khôi phục như lúc đầu nhưng một cái tát này cũng khiếnrăng ta suýt rụng. Ta niệm quyết cũng không thể làm cơn đau biến mất.
Ta sờ sờ mông, lôi ra một chuỗi bạch linh, lắc lắc trong không khí phát ra tiếng leng keng, đuôi mắt liếc Hỏa Tịch, nói: “Vị hôn thê của ngươicũng quá hung dữ, tát ông đây một cái, thật ông nội nàng chứ, quá đau.Tốt nhất không tát hỏng não ta. Chỉ có điều, tất cả đều do ngươi, tạmthời tính lên đầu ngươi, đến lúc đó ngươi nhất định phải trả lại.”
Hỏa Tịch không đáp lời ta, ta coi như hắn cam chịu.
Ta từ mặt đất đứng lên, ở cạnh giường Hỏa Tịch một lát. Một lúc sau, cửa mở ra, người tới chính là tiên tỳ đêm qua.
Tiên tỳ vừa đến liền hỏi: “Lưu Cẩm, ngươi có nhặt được chuỗi bạch linh của Họa Liễm tiên tử không?”
Ta lắc lắc chuỗi bạch linh trước mắt tiên tỳ mấy cái.
Nghe nói bạch linh này là đồ vật quý nhất trong cung điện của Họa Liễm tiêntử, chỉ những Tiên tộc thân cận với Họa Liễm tiên tử cao quý đoan trangmới xứng có được nó.
Nếu không phải ta muốn đi Ty Y thần điện để hỏi rõ về tình trạng của HỏaTịch, hừ, ông đây mới không thân cận với Họa Liễm tiên tử cao quý đoantrang kia!
Ta vội hỏi tiên tỳ đường đi Ty Y thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-quan-moi-vao-ro/2160660/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.