Lúc ta trở lại Ma giới, Ma giới đang là ban đêm.
Tay ta vẫn đeo vòng ngọc, dễ dàng tránh thoát tầm mắt của phần đông ma tộc, muốn đi tìm Lan Hưu để hỏi về chí bảo của Ma giới.
Nhưng Lan Hưu lại đang ở trong tẩm điện của ta, đang uống rượu hết ly này đến ly khác.
Ta xem khắp phòng đều treo lụa đỏ, thắp nến đỏ mới sực nhớ ra hôm nay làngày đại hôn của ta và Lan Hưu! Hắn cũng đang mặc hỷ phục, ngồi ánh nến, tạo nên một cảnh tượng thật dịu dàng.
Ta vẫn đứng ở cửa, chưa đi vào, hắn ngay cả mí mắt cũng không nâng lên, nói: “Cuối cùng cũng đã trở lại.”
Giọng nói hơi khàn khàn, không biết đã uống bao nhiêu rượu.
Ta biết hắn tức giận, đành đứng ở cửa, cười nói: “Ta cuối cùng xem như cũng trở lại. Ngươi phải biết ta suýt nữa không về được.”
Lan Hưu nâng mắt, nhìn ta, vẻ mặt biến đổi, ngay sau đó, một trận gió mátquất vào măt ta, Lan Hưu đã đứng trước mặt ta, nhíu mày hỏi: “Nàng bịthương sao?!”
“Không có không có”, ta vội vàng xua tay, “Chỉ là dọc đường gặp phải kẻ xấu,bị thương ngoài da chút, thật ra cũng không đau lắm …”
Nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của hắn, ta bỗng nhiên không còn dũng khí nóitiếp, tủi thân cúi đầu: “Thật ra ta bị thương …. Thật con mẹ nó đau …”
Mặc dù ta đã niệm quyết biến bộ quần áo vốn nhiễm đầy máu trở nên sạch tinh, Lan Hưu vẫn phát hiện.
Chắc là ta bị thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-quan-moi-vao-ro/2160646/chuong-67-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.