(Một)
Trên con đường qua về Diễm Thải Cung ngẫu nhiên gặp phải mấy vị tiên tỳ. Tiên tỳ thấy Hỏa Tịch ngừng bước hành đại lễ, chờ Hỏa Tịch đi ngang qua mới dám đứng thẳng người.
Mà Hỏa Tịch, mặt không đổi sắc, mắt phượng khẽ rũ xuống, vẻ mặt lạnhnhạt như trước. Vạt áo khoác ngoài màu đen nhẹ nhàng tung bay phía sau.Ta bỗng nhiên hiểu ra, cái dáng vẻ này của hắn được gọi quý khí.
Quý khí bức người.
Hỏa Tịch không nắm tay ta kéo đi nữa, e rằng cũng sợ ta ảnh hưởng đếnquý khí của hắn. Không ngờ hắn cũng là một thần tiên ham mê hư vinh.
Lại đi qua một tiên tỳ đang cúi người hành đại lễ, ta nhịn không đượchỏi: “Này, ở Thiên giới, chức quan Hỏa Thần của ngươi lớn lắm sao?”
Hỏa Tịch lại là thản nhiên nhả ra hai chữ: “Tàm tạm.”
Ta không hiểu tiêu chuẩn phân định ranh giới rõ ràng về nghĩa của ba từ‘rất lớn’, ‘không lớn’, ‘tàm tàm’. Chỉ là rất lâu về sau ta mới hiểu, kỳ thật tiêu chuẩn của hắn tương đối cao. ‘Tàm tạm’ trong lời hắn đại khái chính là rất lớn, vô cùng lớn, cực kỳ lớn trong mắt ta.
Lúc trở lại Diễm Thải Cung, Hỏa Tịch không bảo ta mang thức ăn sáng lên, ngược lại phá lệ đích thân mang nồi cháo đến, ta và hắn mỗi người ănmột bát cháo.
So với món cháo trắng thanh đạm, ta càng thích món cháo thịt hơn. KhiHỏa Tịch múc thêm cho ta bát cháo ta liền bày tỏ suy nghĩ này với hắn.
Chỉ là, ta bị Hỏa Tịch vô tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-quan-moi-vao-ro/2160599/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.