Ta thoải này nằm trên mão bạch ngọc, tùy ý cho anh chàng kia mang ta đếnquán trà. Anh chàng này rất biết thưởng thức, kiếm một chổ ngồi trên lầu hai cạnh cửa sổ, sau đó bảo tiểu nhị mang trà và một đĩa điểm tâm lên.
Vừa rồi ăn mấy đĩa bánh bao thịt, vừa nhìn thấy anh chàng kia nhàn nhã đưakhối điểm tâm vào miệng thì ta cảm thấy dạ dày có chút khó chịu.
Cũng may quán trà này không quá vô vị, ở đây có một ông lão kể chuyện rấthay, chưa đầy một lát ta đã mơ màng chìm vào giấc ngủ. Đợi đến lúc nghethấy tiếng cây gỗ gõ vào bàn thì ta mới bị đánh thức.
Lúc ta thức dậy, ông lão đã kể xong câu chuyện, phía dưới vang lên vàitiếng vỗ tay. Ta dụi dụi mắt, thấy đĩa điểm tâm trên bàn đã bị ăn sạch,bầu trời bên ngoài cũng đã tối hẳn.
Sau đó anh chàng kia lại mang ta ra khỏi quán trà. Đêm nay trên đường rấtvắng vẻ, chỉ có mấy cửa hàng treo lồng đèn đỏ thẫm ở trước cửa, vô cùngnáo nhiệt.
Việc làm ăn buôn bán chú trọng nhất là biết cách hành nghề, có vài cửa tiệmhiểu được cách hành nghề thì làm ăn rất tốt, có vài cửa tiệm không hiểuđược cách hành nghề thì vắng vẻ hẩm hiu. Cảnh trước mắt là một ví dụ rất rõ ràng.
Ông chủ của vài cửa tiệm có treo lồng đèn đỏ thẫm quả thật là có chút kiếnthức, biết cách lau chùi, treo lồng đèn đỏ lại có thêm những nữ tử người phàm nhiệt tình mời chào khách hàng. Lúc này, anh chàng kia mang ta đingang qua một cửa tiệm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-quan-moi-vao-ro/123802/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.