Thầy Hồ rất thất vọng.
Tôi bị kéo lên, thầy ấy vừa đưa chân vịt cho tôi vừa nói: “Tôi đã sớm nói qua với lãnh đạo rồi, tổ lặn phải làm huấn luyện đặc biệt, mấy đứa vừa đi học vừa tập tành, thật ra cũng ảnh hưởng nhiều đến thành tích. Em xem, chậm trễ cả mấy tháng như thế, bây giờ em ấy,” Thầy ngẩng đầu nhìn tôi, “Hai gã béo trong tổ mình còn có thể lặn sâu hơn cả em.”
Những lời tương tự như vậy trước đây tôi đã nghe thấy rồi. Giáo viên chủ nhiệm với mẹ tôi cũng đã nói: tập bơi sẽ ảnh hưởng đến thành tích học tập, có thể tham gia hoạt động ngoài giờ, nhưng không được làm ảnh hưởng đến các môn chính. Bây giờ đến lượt thầy Hồ Mỹ Lệ đảo ý lại.
Tôi cúi đầu, không dám phản bác. Diệp Hải ở bên kia uống vài ngụm nước, cầm ly nước nhìn tôi.
Ngoại trừ mấy tháng không tập, lần viêm phổi đó cũng ảnh hưởng rất lớn với tôi. Bây giờ phế hoạt lượng của tôi như nhỏ đi một nửa. Tôi nhớ lại gương mặt đáng ghét mắc ói của Khưu A Minh hôm đăng ký ở chỗ ban tổ chức, tôi còn nói cái gì mà hẹn gặp lại dưới nước với người ta nữa chứ. Tôi với cô ta thì hẹn gặp cái gì? Tôi nói rồi, gần đây cô ta lặn xuống được 168 mét, tôi chỉ mới được 50 mét thì đã xong rồi, người ta có lẽ vào trận chung kết cũng không có vấn đề gì, nhưng trận đấu loại trong tuần sau có khi tôi gặp trở ngại rồi.
Tôi bĩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-poseidon-cua-toi/2695637/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.