Sáng hôm sau, tôi mở to mắt ra, trong túi ngủ chỉ có một mình tôi. Nhưng gân cốt của tôi rất thoải mái, tinh lực dư thừa, tựa như chưa từng bị sốt. Tôi vươn vai một cái, nghĩ, tối hôm qua tôi còn chưa bơi tận hứng đâu.
Tôi lại mơ thấy mình là con cá heo màu xanh lam, thân mình mạnh mẽ, bơi lội rất khoái trá trên biển lớn, có khi nghịch ở dòng nước ấm áp, hé miệng cất cao giọng hát cao vút; có khi thu nạp vây lưng, theo thủy triều, tùy ý du đãng; trên mặt biển có những chú cá đang nhảy, tôi bơi nhanh lên trước nuốt vào trong bụng; thấy chấm nhỏ lóng lánh, tôi “phi” đến, làm tạo hình, nhìn của mình trên mặt biển. Tôi hứng thú dạt dào, càng bơi càng nhanh, càng bơi càng nhanh, rồi lặn xuống thật mạnh, một mạch xuống đáy biển. Động phủ của thần tiên, rường cột chạm trổ. Tôi ở giữa vui sướng dạo chơi, đùa nghịch, bỗng nhiên thấy vây cá căng thẳng, bị dây thừng cuốn lấy. Quay đầu nhìn, là loại người nào bắt tôi? Người nọ đi tới theo lốc xoáy quay cuồng trong biển, lập tức xuất hiện trước mặt tôi.
Tôi còn chưa thấy rõ mặt anh ta, đã mở to mắt ra rồi.
Tôi đứng ở mép thuyền vẫn còn nhớ tới giấc mơ đêm qua, cảm giác tự do mà không bị cản trở trong biển, chợt có nỗi kinh hoảng bao trùm, tất cả là hư ảo như vậy, rồi lại chân thật có thể tin.
Chẳng qua tôi cảm thấy tôi biết đó là ai, là ai ràng buộc tôi rong ruổi trên biển.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-poseidon-cua-toi/2695603/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.