Buổi trưa, trời hửng nắng, thầy không giáo huấn tôi nữa, để tôi lên đảo dựng trại, chuẩn bị ăn cơm, thầy hỏi tôi: “Em có phục không?”
Tôi cao giọng nói: “Em phục. Nhưng thưa thầy, vừa nãy lúc em đẩy Diệp Hải xuống biển thầy còn chạy đến xem trò vui
“Tôi đến xem không có nghĩa là đồng ý với việc em làm xằng làm bậy.” Thầy nói, “An Phi, sáng nay em tức giận, tùy hứng cứ như cô nhóc con ấy, biết điều cho tôi. Nào, lên bờ làm việc đi. Buộc lều trại chặt vào.”
Tôi còn muốn tranh cãi tiếp, nhưng đàn anh đã mặc xong trang bị chuẩn bị lặn lại sợ chậm trễ, giơ cánh tay ra ý bảo tôi nhìn ra phía sau, tôi quay đầu, thấy thuyền đã đến gần đảo.
Đàn anh nói: “Mau đi đi, An Phi, đừng chậm trễ nữa. Quay đầu lại là bờ.”
Tôi bực lắm, nhưng không tranh cãi, nhìn Diệp Hải mới đi lên từ dưới nước, hầm hừ nói: “Anh đừng có đỏm dáng, anh chờ đấy.”
Thầy nói: “Không cần chờ, hai em cùng lên bờ. Tôi cũng không thể để mình em buộc lều được.”
Diệp Hải vừa nghe đã nóng nảy: “Thầy, em còn…”
Thầy nói: “Ngày mai, ngày mai còn lặn mà, ngày mai cho cậu xuống nước.”
Vì thế tôi và Diệp Hải bị họ ném lên đảo chuẩn bị lều trại. Giúp chúng tôi chuyển đồ lên đảo còn có hai cậu em năm thứ nhất, ba cái lều trại, mười bảy cái túi ngủ, sáu thùng bia, nước khoáng, ba thùng bánh mì bánh bao, ba túi than củi, năm nồi thịt, các thực phẩm khác và dụng cụ n
Lúc hai người chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-poseidon-cua-toi/21680/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.