Chừng một tuần sau, giữa tôi và Diệp Hải xảy ra một chuyện lớn, dù sao tôi cũng không bịương tổn gì nữa, chân tay đều hoàn hảo. Vào ngày thứ năm bác Trương liền vui vẻ nói: “Cháu xem, rất bình yên nhé, hai đứa cứ an tâm ở lại đây.” Còn bổ sung thêm, “Chuyện lấy lại tiền thuê nhà không cần nghĩ nữa.”
Tôi nghĩ để một thời gian nữa xem thế nào rồi nói sau, dù sao tôi còn chưa tìm được phòng nào tốt.
Thời tiết càng ngày càng nóng, tôi mua rất nhiều hoa quả đặt trong tủ lạnh, phòng bếp ở tầng một có một cái tủ lạnh, ba người chúng tôi mỗi người chiếm một ngăn. Ngăn của tôi luôn luôn đầy đủ đồ ăn, dưa, lê, đào, sữa chua, đồ uống, tôi đang giảm béo nên không ăn món gì liên quan đến bột mì, thế nên dự trữ mấy thứ này là vô cùng quan trọng.
Bác Trương rất biết sống qua ngày, thỉnh thoảng mua một hộp bánh chẻo to đặt trong tủ lạnh, lúc muốn ăn lại nấu vài cái, vừa tiện vừa gọn, dù sao từ trước đến giờ tôi chưa nếm thử cái nào.
Ngăn của Diệp Hải chứa nhiều nhất là hai chai nước khoáng to, tối hôm đó đột nhiên nhiều thêm một túi bánh Oreo, lúc tôi lấy dưa hấu đút vào miệng mình, nghĩ: anh bạn nhỏ này không ngốc đấy chứ? Sao lại để bánh quy trong tủ lạnh? Anh ta không biết sẽ bị ẩm à?
Bánh quy mà bị ẩm là vấn đề nghiêm trọng lắm đó.
Nhất là loại bánh quy Oreo vỏ socola đen nhân kem trắng này.
Tôi ngồi trên mặt đất, mặt hướng về cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-poseidon-cua-toi/21672/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.