Edit: Tử Linh Lan
Beta: Mộc
Hứa Đình coi trọng mảnh đất Đông Lâm kia không phải ngày một ngày hai. Tính tình người này có chút có mới nới cũ, điều này có thể nhìn ra từ việc cứ ba ngày hắn lại đổi bạn giường. Cho tới nay, việc làm ăn của chuỗi nhà hàng buffet dần dần đi vào quỹ đạo, tương đối ổn định, không có sóng to gió lớn gì.
Các mối làm ăn lớn đã bước vào trạng thái bão hòa, ông liền bắt đầu có tâm tư khác. Sau khi phát hiện Đông Lâm trấn có một mảnh đất rộng ngàn mẫu, kề sông liền núi, phong cảnh tú lệ, lộ trình đường xe cách thành K bất quá chỉ ba giờ. Ông liền muốn mua lại khu đất đó để làm khu nghỉ dưỡng cao cấp. Sở dĩ muốn hợp tác cùng Tống Vạn Hoa, một là vì bản thân Hứa Đình không có kinh nghiệm xây dựng khu nghỉ dưỡng, mà trên tay Tống Vạn Hoa đã có vài sản nghiệp thành công, hai là vì khu đất Đông Lâm kia thật sự có chút khó nói. Những năm gần đây, thành thị hóa tăng lên, tài nguyên đất đai càng thêm khan hiếm nghiêm trọng. Đông Lâm có một khối thịt mỡ như vậy, những con lang mơ ước cũng không ít. Nhưng cho đến bây giờ, khối thịt này vẫn còn hoàn hảo không tổn hao gì đặt ở chỗ đó, không người nào dám động đến, tất nhiên là có nguyên nhân.
Đông Lâm, Đông Lâm.
Nếu không có Sở Quảng Nhạc người này, nó bất quá là một thôn trấn bình thường phổ thông ở phía đông thành phố.
Sở Quảng Nhạc sinh ra tại Đông Lâm, năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-phuc/182364/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.