Công trình Đông Lâm tiến triển vô cùng thuận lợi. Mảnh đất nhiều người mơ ước này cuối cùng lại rơi vào tay Bạch Hạc, khiến không ít người cảm thấy ngoài ý muốn. Ngày động thổ hôm đó, Sở Nhị thiếu bình thường ít xuất hiện cư nhiên có mặt, càng làm mọi người hứng thú hơn đối với khu nghỉ mát này.
Từ khi biết con trai và Sở Nhị thiếu ở cùng một chỗ, Hứa Đình nhất thời già đi rất nhiều, sự nhiệt tình ban đầu đối với hạng mục này cũng nhạt đi. Ngoại trừ xử lý sự vụ công ty, thời gian chủ yếu là ở nhà ngắm hoa nuôi chim, quan hệ với vợ ngược lại tốt lên không ít. Hứa Diệp vì xây dựng hạng mục mà dường như mỗi ngày đều chạy đến công trường, cùng ba cậu ngẫu nhiên chạm mặt cũng chỉ vì công việc, cả hai đều cố tránh khả năng xảy ra xung đột.
Ngày đó Chu Giai gọi điện bảo cậu về nhà ăn cơm, Hứa Diệp thấy Sở Dục ngồi cạnh bàn ăn liền triệt để ngẩn ngơ.
Bữa cơm kia thế nhưng lại hòa hợp ngoài dự liệu. Chu Giai ân cần gắp đồ ăn, Hứa Đình và Sở Dục nói chuyện làm ăn, mà Hứa Diệp cứ như người ngoài, cúi đầu ăn cơm, bị ánh mắt của nam nhân đảo qua lập tức làm tốc độ chậm lại.
Sau bữa cơm Sở Dục vào thư phòng, nói chuyện với Hứa Đình ước chừng nửa tiếng.
Cả người Hứa Diệp giống như con thằn lằn ghé vào cửa nghe lén. Thế nhưng tính năng cách âm của thư phòng rất tốt, một tiếng cũng không nghe được. Thời điểm cửa mở ra cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-phuc/1520647/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.