Hứa Diệp cứng đờ.
Cái gì nên đến quả nhiên sẽ không tránh khỏi.
Cậu đơn giản hạ quyết tâm mở miệng nói: "Tất cả những việc tôi làm trước đó đều là sai, thỉnh chủ nhân... trách phạt."
Hưu một tiếng, roi dừng trên lưng cậu, rất nhanh nổi lên một đạo hồng ngân. Lưng đau đến mức phát run. Nhưng Hứa Diệp không dám động, cắn môi nhịn xuống.
"Không hề có thành ý. Ai cho ngươi dùng thái độ có lệ này để trả lời ta?" Phía sau Sở Dục giơ tay lên, roi thứ hai trực kích hạ xuống, dấu vết mới vừa lúc song song với roi trước. Ngay sau đó, roi thứ ba quất xuống, Hứa Diệp run lên một chút, rốt cuộc nhịn không được phát ra một tiếng hô đau vỡ vụn. Cậu không nhìn thấy chủ nhân phía sau, nhưng dựa vào lực đạo của xà tiên mà có thể cảm nhận được anh không vui.
Đau như muốn xé tim, tê buốt đến thấu xương khiến Hứa Diệp hoa mắt, mồ hôi lạnh ứa ra. Cậu xiết chặt tay thừa nhận, còn chưa biết móng tay đã sớm đâm rách lòng bàn tay từ bao giờ, chỉ ai thiết bi thương cố lặp lại lời nói: "Tôi sai rồi...... Chủ nhân...... Tôi sai rồi......"
"Thẳng lưng lên." Nam nhân dùng cán roi đẩy đẩy xương sống của cậu, trầm giọng nói: "Hiện tại ta muốn ngươi xác định rõ ràng, nói ra ngươi đã làm sai cái gì, sau đó tiếp nhận trừng phạt. Nếu đáp án không thể khiến ta vừa lòng, ngươi sẽ phải chịu những roi không cần thiết, trả lời cho đến khi ta vừa lòng mới thôi. Nghe rõ chưa?"
"Vâng, chủ nhân." Hứa Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-phuc/1520624/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.