Dạo gần đây khí trời ôi bức, bên nội vụ phủ nhập vào mấy loại trái cây tươi ướp lạnh như dưa hấu, bưởi, quýt,... Giúp ăn vào đỡ nóng, Phan công công mang lại Chính viện trước cho Nguyệt Hoa kiểm kê. "Trong này ghi chép đầy đủ Nguyên cơ người xem có cần thay đổi phân chia gì không để nô tài còn đi làm?" Phan công công mỉm cười niềm nở nói với Nguyệt Hoa. Nguyệt Hoa gật đầu với hắn ta rồi đưa sổ sách cho Thúy Liễu cùng Tiểu Quỳnh đi qua đó điếm số lượng, Thúy Liễu cùng Tiểu Quỳnh cầm sổ sách vui tươi hớn hở đi lại chỗ trái cây đang ướp lạnh bắt đầu điếm. Gần hai canh giờ mới điếm xong số lượng vội chạy về chỗ Nguyệt Hoa báo cáo: "Dạ đủ hết ạ! Không thiếu một phân nào cả." Nguyệt Hoa nghe xong mới mở miệng nói chuyện với Phan công công: "Nếu đầy đủ rồi các ngươi mang đi phân chia đến từng Viện, căn cứ theo thông lệ mà làm đừng ăn xén ăn bớt, mau đi đi." "Dạ, nô tài đi ngay!" Hắn ta liền sai người mang mấy thùng trái cây ướp lạnh khiên đi ra ngoài chỉ để lại hai thùng cho Nguyệt Hoa. Thông lệ phân phát thường là Nguyệt Hoa nhiều nhất, nói đúng cũng không phải do phía nội vụ phủ bất công hay Nguyệt Hoa được sủng ái mà vì nàng là thân phận vợ cả, vải vóc tơ lụa cùng vải tây dương mỗi năm điều có bảy bộ quần áo, những phủ thiếp thì ít hơn nàng tới tận ba, thùng trái cùng băng cũng vậy luôn phải nhận ít hơn nàng. Tiểu Quỳnh nhìn Phan công công đi rồi mới quay lại nói với Nguyệt Hoa: "Nguyên cơ người thích ăn dưa hấu ướp lạnh nhất, hay để nô tì mang vào cắt mang ra cho người dùng." "Ừ, ngươi đi đi." Nguyệt Hoa đương nhiên là gật đầu đồng ý, thời tiết nóng quá mà không ăn gì đó giải mát thì làm sao chịu nổi. Tiểu Quỳnh lập tức đi làm ngay, sau một lúc nàng mang dưa đã được bổ ra thành những miếng nhỏ mang đến, Nguyệt Hoa không chờ kịp cầm liền một miếng lên ăn, nàng ăn thỏa thích chợt nhớ tới gì đó liền nhìn các nàng căn dặn: "Ta quên mất vài ngày sau Thái tử có mở tiệc trà, các ngươi nhớ làm giống năm rồi, đem hoa cúc thêm tí băng mang lên giải nhiệt." "Nhưng băng năm nay vận chuyển về rất ít, trong điện tồn động cũng không bao nhiêu, nếu lấy ra đãi khách thì mùa hạ này chúng ta phải làm sao?" Thúy Liễu nói xong lo lắng nhìn Nguyệt Hoa. Nguyệt Hoa cũng đau đầu việc này, hằng năm các thương lái sẽ mang băng qua Đại Nam buôn bán cho Hoàng tộc hoặc những người giàu có, nhưng năm nay lại có chút khan hiếm, giá thành cũng đắt hơn năm trước.
Nguyệt Hoa trầm tư suy nghĩ một lúc cũng thở dài nói: "Cứ tạm dùng trước đi không thể để Thái tử mất mặt được, qua chuyện này ta lại nhờ huynh trưởng mua giúp, giá thành có đắt chút nhưng ta còn có thể chịu được." Thúy Liễu cũng đành ngậm miệng lại, Nguyên cơ đã đồng ý tự xuất tiền túi thì nàng còn cần gì ngăn cản nữa, nàng cầm lên cây quạt bắt đầu quạt mát cho Nguyên cơ. Nguyệt Hoa chỉ cười trừ lấy thêm một miếng dưa hấu ăn tiếp. Tiệc trà đến, Nguyệt Hoa không thích y phục màu sắc quá nổi nên chọn đại một bộ màu tối, nhưng lại nghĩ không ổn lắm đành ngậm ngùi mặc màu hồng nhạt, ra ngoài Chính viện cười nói với mấy bà mệnh phụ cùng một đám chị em dâu. "Tứ tẩu hôm nay ăn mặc thật đẹp, quốc sắc thiên hương cũng chẳng bằng hèn gì Thái tử lại sủng ái tẩu nhiều như thế, em nhìn mà còn thích nữa là." Người nói chính là Ngũ Nguyên cơ, trong mấy chị em dâu nàng ta tính tình phóng khoáng nhất, lại biết cách ăn nói nên được lòng rất nhiều người trong đó có cả Nguyệt Hoa. "Cái miệng khéo ăn nói, ngũ đệ muội cũng rất xinh đẹp nha, nếu ta mà là nam nhân nói không chừng sẽ dành lấy muội về làm thê tử rồi đó." Nguyệt Hoa nói xong còn không quên nháy mắt đưa tình nhìn về phía nàng ta. Ngũ Nguyên cơ bị hành động của Nguyệt Hoa làm cho đỏ mặt ngượng ngùng, sau đó nàng giả vờ đánh lên tay Nguyệt Hoa, nói: "Tẩu tử lại trêu đùa ta, thật đáng ghét." "Ta không có trêu đùa đệ muội, lời ta nói luôn là thật!" Nói xong, Nguyệt Hoa che miệng cười khúc khích. Ngũ Nguyên cơ biết mình bị chọc ghẹo có chút giận dỗi, xoay người sang hướng khác, Nguyệt Hoa đành phải dịu giọng nói mấy câu làm nàng ta nguôi giận. Không khí đang vui vẻ thì từ đằng xa một bóng hồng đang đi tới, Nguyệt Hoa nhìn xong không khỏi tấm tắc bảo lạ, nàng với Ngô Thị hôm nay khí tràng rõ ràng không hợp, nàng mặc màu hồng nhạt thì nàng ta lại chọn màu hồng phấn, ở đây nhiều mệnh phụ cùng mấy vị Nguyên cơ của hoàng tử điều có mặt, nàng ta không sợ bị người ở đây đánh giá là cậy sủng sinh kiêu cố ý làm bẻ mặt vợ cả, nhưng Nguyệt Hoa cũng rất khâm phục nàng ta, dám ngang nhiên thách thức nàng không như nhiều người chỉ biết nói xấu sau lưng. Giống như lời Nguyệt Hoa nghĩ Ngũ Nguyên cơ có chút chán ghét nói giọng mỉa mai với Ngô Thị: "Lần đầu ta nhìn thấy có người không biết xấu hổ dám mặc màu hồng phấn ngang hàng với Nguyên cơ, đúng là không ra thể thống." Nguyệt Hoa im lặng ba chấm, đệ muội bình tĩnh màu đỏ mới là Nguyên cơ nên mặc, còn màu hồng thì trắc cơ thường dùng nhưng do thái tử không lập trắc cơ chỉ có một Nguyên cơ nên Ngô Thị mặc màu hồng phấn cũng không sai, sai là ta sai mới đúng kỵ màu đỏ nên mới chọn màu này, muội có ghét nàng ta cũng phải nói chuyện từ từ đã, nhưng Nguyệt Hoa không nói ra khỏi miệng sợ làm Ngũ Nguyên cơ mất mặt. Mấy vị mệnh phụ nằm ở đây cũng bắt đầu hùa theo châm chọc Ngô Thị, Nguyệt Hoa nhìn không nổi nữa mỉm cười lên tiếng giúp đỡ nàng ta: "Tiệc cũng bắt đầu rồi, mời các vị uống trà ăn điểm tâm." Nhưng Nguyệt Hoa lại không biết việc làm của nàng lại khiến cho Ngô Thị càng thêm ghi hận, mắng nhiếc ghét bỏ Nguyệt Hoa giả nhân giả nghĩa cố ý để nàng ta bẻ mặt trước nhiều người, Hồ Nguyệt Hoa ngươi nhớ đấy một ngày nào đó ta sẽ trả lại ngươi gấp bội.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]