Chương trước
Chương sau
Rất nhanh đến 16 tháng 8, lễ mừng đầy tháng của Đại Hoàng Tôn (tính ra là Nhị hoàng tôn, nhưng do Phúc Đảm cứ bắt chúng nô tài gọi là đại, theo như hắn nói từ Nhị nghe rất ngốc),Ông hoàng tứ mời tất cả tôn thất trọng thần triều đình đến dự lễ mừng đầy tháng của con trai mình.
Bà Nhị Phi cầu xin hoàng thượng đến chủ trì thay cho Nguyên cơ, Gia Long ban đầu cũng tính ra mặt đến dự nhưng sợ tiệc mừng quá long trọng bị người đàm tiếu, ông bèn chấp thuận cho Nhị Phi đi qua Điện Quang Minh, bản thân lại sai Phương công công đến tuyên chỉ ban tên.
Vừa đúng một tháng Nguyệt Hoa vui mừng, sai người mang nước ấm đến, nàng muốn tắm rửa gội đầu, Trịnh ma ma muốn khuyên nhủ nàng chờ thêm vài ngày nữa hãy tắm rửa, nhưng Nguyệt Hoa quá cương quyết, bà chỉ có thể thở dài sai người lấy nước cùng bồ kết đến cho Nguyệt Hoa.
Sau khi tắm rửa xong Nguyệt Hoa cảm thấy cả người thoải mái, nàng cười vui vẻ để Thúy Liễu cùng Tiểu Quỳnh lau khô tóc cho mình.
Trước vài canh giờ mẫu thân của nàng, Hồ phu nhân cũng đã chạy tới Điện Quang Minh, lúc đầu khi nghe tin Nguyệt Hoa đang sinh bà cũng rất muốn chạy vào thăm con gái ngay lập tức, nhưng bà không đệ thẻ bài trước không thể nhập cung gặp mặt, chỉ có thể ở nhà cầu nguyện cùng phật tổ, mong phật tổ phù hộ cho Nguyệt Hoa mẹ tròn con vuông.
Mãi cho đến tiệc đầy tháng bà mới có thể vào thăm Nguyệt Hoa được, Nguyệt Hoa cho người đỡ mẫu thân lên ghế ngồi, lại bảo Trịnh ma ma ôm Đại hoàng tôn ra cho bà nhìn mặt.
Hồ phu nhân nhẹ nhàng tiếp nhận đại hoàng tôn, bà nhìn cháu ngoại trai cười tít cả đôi mắt, Nguyệt Hoa ngồi bên cạnh cũng không nhập vào mắt bà nữa, nàng bĩu môi nói: "Bây giờ mẫu thân có cháu quên nữ nhi rồi đi, thật là đáng thương nữ nhi cứ trông ngóng mẫu thân đến để kể khổ không thôi."
Hồ phu nhân vừa nghe Nguyệt Hoa nói xong, bà mới bỏ được cháu ngoại trai ngẩng đầu nhìn nàng một cái nói: "Con lại có gì khổ, lớn rồi làm mẫu thân rồi mà vẫn cứ như trẻ con, còn tranh sủng với hài tử của mình, con không thấy ngại à!"
Nguyệt Hoa nhăn mặt làm nũng với bà: "Mẫu thân, sao người có thể nói như thế, nữ nhi đây phải tốn bao nhiêu nước mắt mới sinh được cháu ngoại trai cho mẫu thân đó, không biết thương con còn lại đi trách ngược con nữa."
Bà quen với việc Nguyệt Hoa hay làm nũng với mình, bà xoa đầu nàng nói: "Mẫu thân biết con rất cực khổ, nhưng mẫu thân lâu ngày mới ôm được cháu ngoại trai con ủy khuất một chút đi, đợi một tí có người vào ôm đại hoàng tôn đi ra ngoài ta cùng con nói chuyện, có được không."
Nguyệt Hoa cũng không nói gì nữa, bà lắc đầu tiếp tục đùa đại hoàng tôn.
Buổi tối, Nhị Phi đi đến bà sai công công vào ôm đại hoàng tôn ra ngoài cho bà gặp mặt, Nguyệt Hoa mới ở cữ được một tháng, theo quy chế chưa được ra ngoài, nàng ôm đại hoàng tôn ăn diện màu đỏ như bao lì xì đưa lại cho công công, phiền ông chăm sóc thật kỹ cho đại hoàng tôn.
Công công cung kính gật đầu bảo: "Dạ", ông mang theo đại hoàng tôn cùng mấy cung nữ lui ra ngoài.
Nguyệt Hoa cùng Hồ phu nhân lúc này mới ngồi tâm sự, bà yên tĩnh nghe nàng kể mấy chuyện trong phủ, bà thở dài nói: "Ta biết ngay sẽ có chuyện xảy ra mà, mấy vị phủ thiếp đúng là thật quá quắc, may mắn bên con phòng bị nghiêm ngặt, mẫu thân lớn tuổi không thể chịu đựng nổi nếu như con và đại hoàng tôn xảy ra chuyện gì?"
Hồ phu nhân lấy khăn tay ra dự định lau nước mắt, Nguyệt Hoa cảm động nhận lấy khăn tay của bà, lau nước mắt cho bà, nàng mỉm cười nói: "Mẫu thân bây giờ không phải con đã ổn rồi sao, người đừng khóc, nữ nhi bất hiếu không thể ở bên cạnh chăm sóc cho người."
Hồ phu nhân hít vào một cái, bà không khóc nữa, bà nắm lấy tay nàng, vỗ nhẹ vài cái rồi nói: "Mẫu thân không trách con, chỉ cần con bảo vệ bản thân mình cho tốt như vậy mẫu thân đã an lòng rồi, chờ đến khi đại hoàng tôn lớn lên con còn tuyển thê tử cho Đại hoàng tôn nữa chứ."
Nguyệt Hoa gật đầu, nàng dang hai tay ôm lấy bà như lúc còn bé, Hồ phu nhân hơi mỉm cười, bà vỗ lưng cho nàng.
Bên Tiền viện, Đại hoàng tôn được bà Nhị phi ôm vào lòng, không sợ chỗ đông người, mở miệng nói: "A, aa" , hình như buồn cười cái gì vỗ tay cười vui vẻ .
Bà Nhị phi càng vui vẻ, không ngại miệng hài tử toàn nước miếng cúi người thơm một cái, hài tử càng cười lớn tiếng, khách mời ở đây nhìn thấy hài tử cường tráng, không khỏi lên tiếng chúc mừng ông hoàng tứ.
Phúc Đảm cũng hãnh diện nâng ly uống vài ly rượu cùng với bọn họ, lúc này Phương công công đi đến tuyên chỉ, ban tên cho cho đại hoàng tôn một chữ Dung, Phúc Đảm cùng Bà Nhị Phi quỳ xuống tạ ơn.
Phương công công trước khi trở về còn nhìn đại hoàng tôn trong lòng bà Nhị phi một cái, mỉm cười gật đầu trở về Điện Càn Thành.
Đến khi gần tan tiệc Nhị phi mới quyến luyến không rời mà đưa hài tử trở về chính viện, nắm tay Cửu hoàng tử trở về Điện Minh Trinh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.