Chương trước
Chương sau
Nguyệt Hoa được Ông hoàng đưa về phòng, hắn căn dặn cung nữ: "Các ngươi nhớ chăm sóc Nguyên cơ cho thật tốt, nếu để ta biết nàng ấy không hài lòng thì các ngươi hiểu..." hắn trừng mắt liếc nhìn mấy cung, mấy cung nữ hoảng sợ cúi thấp mặt xuống nói :"Vâng, chúng nô tì đã biết chúng nô tì không dám chậm trễ Nguyên cơ."
Hắn hừ một cái rồi quay sang sờ mặt nàng giọng điệu từ tốn: "Ngồi ở đây chờ ta, một lát ta trở về ngay", hắn hôn lên má nàng một cái rồi đi ra đại sảnh tiếp tục nhập tiệc tiếp khách.
Nguyệt Hoa mệt mỏi muốn tháo mũ xuống Trịnh ma ma nói: "Nguyên cơ để nô tì làm cho."
(vú kêu kì quá đổi ma ma nha)
Nàng ngồi xuống cho Trịnh ma ma và Trần ma ma gỡ khăn đóng và phượng quan xuống , rồi lấy lượt chải tóc cho nàng, lúc này Nguyệt Hoa mới cảm thấy nhẹ đầu, từ sáng tới giờ đội hai thứ đó lên nàng luôn cảm thấy đau đầu.
Nguyệt Hoa thay thường phục màu đỏ nằm tựa đầu giường chờ tứ hoàng tử trở về, trong lúc chờ đợi nàng nhắm mắt ngủ một tí.
Ông hoàng lúc này trong cung náo nhiệt vô cùng, quan viên các nơi đều kính rượu chúc mừng hắn, ngay cả chúng huynh đệ cũng chạy vô góp vui chuốc say hắn, hắn bồi bọn họ uống gần một canh giờ liền, cảm thấy hơi say hắn đứng lên cáo từ, hắn lung lay sắp ngã trở về hậu viện chúng huynh đệ không tha đòi hắn tiếp tục cùng bọn họ nháo may mấy thái giám nô tỳ chạy ra ngăn cản, nếu không không biết bọn họ còn muốn nháo tới khi nào.
Ông hoàng vào cửa bọn nô tì đều tự động lui ra chỉ lưu lại một mình hắn, hắn mỉm cười đi lại chỗ Nguyệt Hoa.
Từ lúc Ông hoàng bước vào nàng đã tỉnh lại, nàng thấy hắn đi đứng lung lay sợ hắn ngã nàng đứng lên nhíu mày đi lại đỡ hắn lên giường đặt hắn nằm xuống tính đi lấy khăn lau mặt cho hắn thì Ông hoàng thuận thế kéo nàng xuống dưới giường.
Nguyệt Hoa choáng váng nhìn hắn nằm trên người mình cười gian xảo, nàng tính mở miệng nói chuyện hắn đã hôn môi nàng, không khí trở nên khô nóng, Ông hoàng tứ hầu kết lăn lộn nói: "Cuối cùng nàng cũng là của ta", Ông hoàng tứ thấy nàng đỏ mặt không động tĩnh, hắn duỗi tay gãi cằm dưới của nàng rồi nói: "Thực Nhi mau thế phu quân cởi áo."
Phu quân như vậy thẳng thắn, Nguyệt Hoa tâm động lên duỗi tay cởi cút áo của hắn, nàng trong lòng nhiều ít có chút hoảng, lăn lộn một hồi lâu mới cởi bỏ hơn một nửa, nguyên bản có chút thẹn quá thành giận, lại thấy Ông hoàng không quy củ, không những ánh mắt bừa bãi, một tay còn ở trên eo nàng sờ soạng mấy cái, Nguyệt Hoa cho hắn chờ đến chịu không nổi hắn lôi kéo tay nàng xé toang vạt áo của mình quăng xuống đất, tiếp tục cởi y phục của nàng lần này ngược lại hắn mở rất chậm như thưởng thức từng chút một.
Cuối cùng Nguyệt Hoa thẹn hóa thành giận cắn tay hắn một cái, tứ hoàng tử ăn đau nhăn mặt nắm cằm nàng hôn lên, hắn cởi xong áo ngoài tiếp tục mở áo trong cuối cùng là yếm, hắn nhịn không được cuối xuống hôn lên thân thể nàng, hai người lăn qua lộn lại dằng co nhau cuối cùng Nguyệt Hoa thất thế nàng khóc vì đau bị hắn làm đến mức ngất đi mất.
Sau một đêm điên loan đảo phượng, Ông hoàng mới hài lòng ôm nàng vào lòng nghỉ ngơi, nằm nghỉ một lát hắn gọi mấy ma ma vào phòng đem nước ấm đến, hắn ôm Nguyệt Hoa vào thùng nước, tắm rửa một phen, ân cần tự tay chăm sóc nàng mà không cần đến ma ma giúp đỡ, tẩy rửa sạch sẽ hắn ôm nàng đặt lại lên giường, hôn má nàng một cái rồi nhắm mắt ngủ.
Trong mơ Phúc Đảm nhìn thấy khuôn mặt một nam nhân, người nam nhân này có khuôn mặt rất giống Nguyệt Hoa, người đó có mái tóc ngắn trên môi nở nụ cười nhìn về phía hắn rơi lệ, Phúc Đảm nhìn người đó rơi lệ mà tâm đau nhói, hắn đưa tay định lau giúp người nọ, lại phát hiện người nọ biến mất tâm, hắn hoảng sợ la to: "Nguyệt Hoa."
Nguyệt Hoa đang ngủ ngon tự nhiên bị hắn la to làm nàng giật mình ngồi dậy chống tay lên ngực hắn hỏi: "Chàng làm gì la to thế."
Phúc Đảm hoàn hồn nhìn khuôn mặt nàng hắn bật dậy ôm nàng nói: "Không gì chỉ là một cơn ác mộng."
Nguyệt Hoa bị đánh thức cũng không ngủ lại được nàng nằm trong lòng hắn hỏi: "Giờ này là giờ nào rồi."
Hắn nhìn đồng hồ nói: "Giờ dần canh một mệt thì ngủ thêm một lát đi dù sao ta cũng được cho nghỉ ba ngày."
Nguyệt Hoa nằm nhưng không ngủ được cả người đau nhức, nàng khó chịu nằm cựa quậy, tứ hoàng tử mơ mơ màng màng nói: "Nếu nàng cứ cựa quậy như vậy thì ta không chắc sẽ không làm gì nàng đâu" , lời này có uy lực kinh người Nguyệt Hoa nằm im nhắm mắt giả vờ ngủ.
Trời sáng Phúc Đảm và nàng thay y phục vào triều tạ ơn, sau đó đi thỉnh an mẫu phi, hắn thay xong y phục ngồi chờ nàng trang điểm, khuôn mặt Nguyệt Hoa đã đẹp sẵn nên Thúy Liễu cũng không trang điểm gì nhiều chỉ đánh một chút phấn, vẽ mày, son tí môi là xong, hắn hài lòng nhìn nguyên cơ của mình, hôn má nàng một cái hai người cùng đi ra cửa đi hướng hoàng cung.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.