Tác giả: Tây Tây Đặc
Trần Ngưỡng vừa xấu hổ vừa lúng túng, đều tại tên Hướng Đông loạn thất bát tao kia, làm hại anh cũng có những suy nghĩ rối loạn.
"Ngày mai phải dậy sớm, đừng nhúc nhích nữa."
Tiếng nói trầm thấp của Triều Giản lại vang lên, nói xong liền xoay người, lưng hắn tựa vào lưng Trần Ngưỡng.
Lúc này Trần Ngưỡng không biệt nữu nữa, anh lớn hơn vị bên gối này 6 tuổi, nếu lớn hơn vài tuổi đều có thể làm chú người ta, tự nhiên một chút, đừng nghĩ đến mấy thứ kỳ quái, thật là không thể hiểu được sao mình tự nhiên lại thế.
Nhưng mà, tấm lưng rộng lớn trưởng thành của người thiếu niên áp sát vào anh, nhiệt độ cơ thể của đối phương rất cao, có chút nóng, thấm qua lớp quần áo truyền đến anh.
Máu huyết trong cơ thể Trần Ngưỡng như chảy mau hơn vài phần, nóng hổi.
Có chút nóng.
Mùa hè sắp đến rồi.
Giường quá nhỏ chính là không được......
Trần Ngưỡng nghĩ đến đây, dần dần mê man chìm vào giấc ngủ.
Những người có vết thương thường giật mình thức dậy khi họ đang ngủ, vì trong tiềm thức họ lo lắng mình sẽ đè trúng vết thương.
Nhưng Trần Ngưỡng lại ngủ một mạch đến rạng sáng.
Anh mơ thấy một giấc mơ rất dài, trong mơ đôi tay anh như đang bồng bềnh trên biển mát, anh yên tâm đi vào giấc ngủ, không lo ngón tay sẽ chạm vào chăn bông.
Khi giấc mơ kết thúc, Trần Ngưỡng tỉnh dậy, anh ngáp một cái, trong mắt chứa một ít nước mắt sinh lý, giọng nói uể oải hỏi thiếu niên đang ngồi bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-phan-so-019/409126/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.