Tác giả: Tây Tây Đặc
Trần Ngưỡng và Triều Giản lại gặp phải con chó đen già kia, nó hung dữ chặn đường lại không cho hai người đi, cũng may là chủ nó tình cờ lại đây nên mới ổn định được nó.
"Tuổi thoạt nhìn không nhỏ, tính tình sao lại còn hung dữ như vậy không biết."
Trần Ngưỡng tiến lên vài bước, tiếng chó sủa lại càng lớn hơn, tràn ngập cảnh cáo cùng sự đề phòng.
Người đàn ông đá đá con chó: "Ở bên ngoài hung dữ có ích lợi gì, không biết trông nhà trông cửa, trong nhà bị trộm vào lấy mất đồ cũng không biết."
Trần Ngưỡng hỏi: "Nhà các người bị mất đồ?"
Con chó đen già lại muốn chạy, người đàn ông quát to: "A Vượng, trở về!"
Con chó đen già sủa lên vài tiếng với hắn ta.
Tiếng kêu lại dần dần yếu xuống.
Giống như một đứa trẻ giận cha mẹ, nó gục đầu xuống vì thấy không lay chuyển được người đàn ông.
"Mày còn có thể sống mấy năm nữa hả, mỗi ngày đều chạy lung tung ở trong thôn, mày tìm cái gì hay là thế nào, sao cứ không chịu ngoan ngoãn trông nhà thế hả."
Người đàn ông đá đá nó hướng về nhà: "Đi về nhà!"
Trần Ngưỡng nhìn con chó thường xuyên nhìn đông nhìn tây kia, đoán là nó đang tìm kiếm hồn ma của ông cụ.
Động vật đôi khi còn trọng tình cảm hơn con người.
Trần Ngưỡng đi tới gần một chút đánh giá người đàn ông thiếu lỗ tai, trước sau đều cảm thấy nửa bên tai của người này giống như là bị trực tiếp hái xuống.
Nhìn gần như vậy, hai chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-phan-so-019/409108/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.