"Không sao cả, mỗi người đều có đặc điểm riêng, không cần ép buộc chính mình."
Trần Ngưỡng nói: "Lần đó ở KFC cảm ơn cậu."
Trần Tây Song nói chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức gì: "Tôi cũng từng đụng phải mấy tên gay đáng ghét thích dây dưa như vậy, lúc ấy khi xuống lầu nhìn thấy tình huống lúc đó cũng không nghĩ nhiều liền thò lại gần, tôi không chọc phiền phức cho anh đi?"
Trần Ngưỡng lắc đầu, đột nhiên một chuỗi tiếng kêu hung tợn từ phía sau truyền đến.
"Uông! Gâu gâu gâu!"
Là một con chó đen già trọc lông, nó hướng tới ba người Trần Ngưỡng sủa như điên: "Gâu gâu! Gâu gâu gâu gâu gâu gâu uông --"
"Con chó này hưng dữ quá đi." Trần Tây Sông sợ hãi nói.
Trần Ngưỡng nói: "Có nhiều loại chó rất lợi hại, tính cảnh giác đều cao chúng nó thông qua tiếng kêu nhắc nhở chủ nhân có khách không mời mà đến."
Con chó kia vẫn luôn sủa không ngừng.
Trần Ngưỡng ngăn lại Triều Giản không biết như thế nào cũng trở nên nóng nảy: "Cậu đừng có vứt quải trượng qua."
"Có lẽ chủ nhân của nó sắp đến rồi."
Trần Ngưỡng vừa nói xong, từ khóe mắt nhìn thấy một người đàn ông đang chạy tới, hắn chính là người đàn ông điều khiển xe bò thiếu một cái lỗ tai.
"A Vượng!" Sau khi người đàn ông răn dạy con chó xong, liền nói với ba người Trần Ngưỡng: "Ngại quá, chó nhà ta mỗi khi nhìn thấy người bên ngoài đều sẽ như vậy, sủa rất lớn tiếng."
Trần Ngưỡng tỏ thái độ nói không sao, anh nhìn người nọ dắt chó đi về,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-phan-so-019/409099/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.